"Thật không? Anh đều đã quên hết rồi."
Phương Hạo Vân cười hì hì : "Cám ơn em đã nhắc nhở."
"Đồ đểu giả, là anh cố ý ...." Lúc này Bạch Lăng kỳ mới biết mình đã mắc bẫy rồi.
"Hạo Vân, chuyện tối hôm qua cảm ơn anh nhé....!"
Nghĩ lại tất cả chuyện xảy ra tối hôm qua, trong lòng Bạch Lăng Kỳ tràn đầy sự cảm động và ngọt ngào, do dự một chút, cô cẩn thận hỏi : " Hạo Vân, có thật là anh không thể từ bỏ chị Mỹ Kỳ không?"
Phương Hạo Vân hơi gật đầu, thật lòng nói : " Kỳ à, xin lỗi em, anh thật sự không thể bỏ mặc chị Mỹ Kỳ. Nếu thật sự anh bỏ mặc chị Mỹ Kỳ, anh nghĩ mình cũng không xứng đáng để được em yêu. Một người đàn ông đã từng bỏ mặc một người con gái, thì không có tư cách tiếp tục nói chuyện yêu đương nữa.... em thấy anh nói có đúng không?"
Bạch Lăng Kỳ gật đầu đồng ý, nhưng trong lòng lại trào lên một nỗi chua xót, nước mắt rơi lã chã, như sắp ướt đẫm cả khuôn mặt.
Cô biết, muốn khiến Hạo Vân thỏa hiệp là điều không thể được.
Nếu vẫn muốn tiếp tục ở bên cạnh hắn, chỉ có cô đi thỏa hiệp mà thôi. Thế nhưng...........
Lau khô nước mắt trong khóe mắt, Bạch lăng Kỳ nghiến răng chịu đựng, cô nói : " Hạo Vân, anh đi trước đi, em phải dậy rồi, một lát nữa chị Tuyết Di sẽ đến......"
Phương Hạo Vân gật đầu, chăm chú nhìn cô nói : " Lăng Kỳ, anh không muốn bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kiem-trong-sinh/2973791/chuong-187.html