"Chấp nhận lời đề nghị của cô?"
Tưởng Đại Phát đột nhiên bật cười, hắn nói giọng đầy vẻ mỉa mai: "Trương Mỹ Kỳ, đừng nói ra như thể là mình thanh cao lắm không bằng ấy, cô ly hôn với tôi, là vì nguyên do gì, cô biết, tôi cũng biết, chẳng phải là mấy cái chuyện ba lăng nhăng ở trong cái lớp quần lót kia sao? Cô phải nhẫn nhịn suốt hơn mười năm, cuối cùng cũng đã không còn đủ kiên nhẫn rồi..."
"Vô sỉ...!"
Trương Mỹ Kỳ phẫn nộ quát lên với Tưởng Đại Phát: "Anh hãy tự trọng chút đi!"
"Tôi tự trọng?"
Tưởng Đại Phát lại bật cười lần nữa, lạnh lùng nói tiếp: "Khi cô đang ôm eo trườn bò trên người thằng đàn ông khác hưởng hoan lạc thì có biết đến tự trọng là gì không... Cô đừng quên rằng, cho tới bây giờ, cô vẫn đang là người vợ hợp pháp của tôi. Thế nhưng làm một người vợ mà cô lại đi làm những việc như vậy... Người phải tự trọng là cô mới đúng đấy."
"Tôi không muốn đôi co với anh mấy chuyện đó nữa."
Trương Mỹ Kỳ nói giọng căm ghét: "Hôm nay tới đây, tôi chỉ muốn nói với anh rằng, chuyện ly hôn là điều tôi không bao giờ thỏa hiệp với anh. Nếu như anh không chấp nhận ký vào tờ đơn ly hôn này, thì tôi sẽ nộp nó lên tòa án giải quyết, đến lúc đó hẹn gặp anh ở trên tòa..."
"Mỹ Kỳ...!"
Tưởng Đại Phát hớp một ngụm cà phê, thoáng điều chỉnh lại tâm trạng của mình, rồi nói ra với giọng khẩn cầu: "Liệu em có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kiem-trong-sinh/2973766/chuong-175.html