Vân Tố Tố lúc này vẫn còn đang tìm Trần Huyền Cơ, không biết rằng hắn đang ngủ ngon lành trong thư phòng nhà mình.
Trăng từ từ lên khỏi đỉnh núi. Trong rừng ngoài tiếng chân của Vân Tố Tố chỉcó tiếng lá rơi, tĩnh lặng đến ghê người. Song tuy Vân Tố Tố đi một mình trong rừng, thi thoảng vẫn có tiếng vượn hú hổ gầm từ xa vọng lại, phátan không khí tĩnh lặng đó. Gió đêm thổi tới, Vân Tố Tố bất giác lạnhngười, nàng không sợ sự vắng lặng trong rừng nhưng nội tâm quả thật rấtbất an. Duyên cớ đó chính là do phụ thân nàng.
Vân Tố Tố nằm mộng cũng không ngờ phụ thân lại gây ra tội nghiệt đó, là tội mà tuyệt đốikhông thể tha thứ được, cho dù đó là phụ thân của nàng. Nhưng mà phụthân thực sự đã hối hận rất nhiều khi nói cho nàng hay, ánh mắt thốngkhổ, thanh âm run rẩy đó, giống hệt một người lúc lâm chung sám hối.Nàng sao có thể nhẫn tâm trách cứ phụ thân? Bây giờ, người Vân Tố Tốmong ngóng nhất là Trần Huyền Cơ, chỉ cần có Trần Huyền Cơ bên cạnh, chỉ cần có người nàng tin yêu nhất bên cạnh thì nỗi sợ hãi trong lòng nàngđã vơi đi rất nhiều.
Bỗng nhiên từ trong rừng có tiếng bước chântruyền tới, chẳng lẽ là Trần Huyền Cơ? Chàng đang ở cùng với ai? Bướcchân càng lúc càng gần, chỉ nghe có tiếng người kêu liên tiếp:
-"Vận Lan tỉ tỉ, Vận Lan tỉ tỉ!" Thanh âm run rẩy bất an này rất giốngvới giọng phụ thân gọi nàng lúc ở trong thạch động, nhưng người nàykhông phải là Trần Huyền Cơ mà là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kiem-ky-tinh-luc/101222/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.