Nhưng là, chuyện tình vẫn không như Tấn Dương nghĩ. Vài ngày sau, Thẩm Uyển cùng đứa bé kia vẫn dính lấy nhau, vô luận là ăn cơm, ngủ, chơi đùa, cơ hồ như hình với bóng. Kết quả là, con nhà giàu Tấn Dương của chúng ta bắt đầu buồn bực, rất buồn bực, phi thường buồn bực. Một người ngồi xổm dưới đất vẽ vẽ thứ gì đó...
“Nhị thiếu gia......” một gia đinh vội vàng chạy tới
“Làm sao vậy?”
“Hoàng cung báo lại nói là Lang Nha...Lang Nha bộ lạc quy thuận, Đại thiếu gia đánh thắng trận, đang hướng kinh đô trở lại” gia đinh kích động nói
“Thật sự? Ha ha, ta biết đại ca nhất định không để chúng ta thất vọng” Tấn Dương vỗ tay một cái, thật tốt đại ca đã trở về “Đúng rồi, đã báo cho bà nội biết chưa?”
“Lão thái quân đã biết, cao hứng cực kỳ, còn gọi chúng ta lập tức chuẩn bị nghênh đón Đại thiếu gia đây”
“Hảo, mau chuẩn bị thật tốt, ngươi cũng chớ đứng ở đây nữa, mau vào trong hỗ trợ”
“Dạ dạ, tiểu nhân đi ngay”
Trong thành kinh đô, dân chúng bách tính vui mừng, giăng đèn kết hoa, các ão bách tính đều ra khỏi nhà, đứng trên phố chờ anh hùng khải hoàn trở về.
Tấn Diệu một thân khôi giáp, anh dũng bất phàm, cưỡi tuấn mã. Sau lưng một hàng nghiêm chỉnh các tướng sĩ đi theo sau.
Tấn Diệu đến Hoàng cung diện kiến Hoàng thượng cùng văn võ bá quan sau trở về Tấn phủ. Tất cả mọi người phủ tướng quân sớm đã chờ ở cửa.
“Đại ca” Tấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-tu-de-gia-dao-con-nha-giau-den/2116162/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.