Lúc sáng sớm, Tấn Dương tỉnh dậy trước so với Thẩm Uyển, có lẽ bởi vì trong lòng Tấn Dương có nhiều khúc mắc nên không ngủ được nhiều, cũng có thể vì hôm qua Thẩm Uyển quá mệt mỏi nên tỉnh tương đối muộn.
Tấn Dương nhìn Thẩm Uyển còn ngủ say bên cạnh, đưa tay vuốt ve gò má người trong lòng. Trán chạm trán Thẩm Uyển thì thầm “Uyển nhi, ta phải nói với đại ca thế nào đây, rốt cuộc phải làm sao để giảm tốn thương cho hắn xuống thấp nhất, ta không bỏ được ngươi, cũng không muốn tổn thương hắn, ngươi nói ta nên làm cái gì bây giờ....” Sau đó tại tóc Thẩm Uyển nhẹ nhàng hôn
“Ưm...” Thẩm Uyển ngâm khẽ một tiếng, lông mi giật giật, chậm rãi mở mắt ra. Hướng trong ngực Tấn Dương nhích lại gần, tay ôm lấy eo Tấn Dương “Quần áo lụa là ~” giống con mèo Ba Tư lười biếng, làm cho người ta rung động.
“Có phải hay không ta đánh thức ngươi?” Tấn Dương nhịn không được lần nữa hôn lên môi Thẩm Uyển
Thẩm Uyển lười biếng nhẹ giọng nói “Không có” rồi tiếp tục cọ xát ngực Tấn Dương tìm vị trí thoải mái, hai người an tĩnh ôm nhau.
Một lúc sau, Tấn Dương nhìn ngoài trời thấy thời gian đã không còn sớm, có chút bận tâm Tấn Diệu, nên tới hay là không nên, nên đối mặt hay là không
“Uyển nhi, ta hôm nay muốn đi....”
Thẩm Uyển vừa nghe Tấn Dương muốn đi ra ngoài, thân thể có chút cứng ngắc, nâng người dậy nhìn Tấn Dương, ba nghìn tóc đen buông xuống, có chút rơi trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-tu-de-gia-dao-con-nha-giau-den/2116131/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.