Thẩm Uyển hốt hoảng chạy ra ngoài, nhưng là chỉ chạy được vài bước, chân mềm nhũn ra, cũng nhịn không được nữa khóc không thành tiếng, vì cái gì? vì cái gì? Tại sao lại lừa gạt ta, tại sao như vậy?
Nàng khóc thương tâm đến nỗi giống như bị cả thế giới vứt bỏ, thương tích đầy mình....
Tại sao có thể, tại sao có thể lừa gạt ta, tại sao!!!!
Nhìn xem trên mặt đất bình nõn nà cao, trong đầu Thẩm Uyển nháy mắt hiện lên hình ảnh Tấn Dương toàn thân là máu, tim lại như treo trên cành cây, không...nàng không thể chết như vậy, nàng còn chưa nói cho ta biết mọi chuyện, nàng chưa giải thích cho ta, chưa nói gì với ta.
Thẩm Uyển như được tiếp sức mạnh, nhặt cái bình lên, đứng lên quay trở về phòng, ngực nàng thời điểm này dường như hít thở không thông, tim đau đến sắp chết, Thẩm Uyển che lấy lồng ngực mình, di động từng bước chân, một bước rồi một bước đến gần Tấn Dương. Nàng hận không thể đem người trước mặt này chém đến vạn vạn lần, nhưng khi nhìn thấy Tấn Dương nằm trên giường hô hấp suy yếu, nàng chính là đau lòng đến chết, rõ ràng là nàng lừa gạt chính mình, vì sao lại vì nàng mà đau đến như thế
Xoa xoa nước mắt của mình, cắn răng kéo ra băng vải trắng trước ngực Tấn Dương giúp nàng bôi nõn nà cao...
Đến lúc Tiểu Thanh chạy tới Thẩm Uyển đã giúp Tấn Dương thay xong quần áo. Vốn Tiểu Thanh lòng nóng như lửa đốt, giờ phút này mặt tràn đầy hoảng sợ nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-tu-de-gia-dao-con-nha-giau-den/2116118/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.