Hiện tại ở trong phòng dùng hai chữ hình dung “kỳ quái”, ba chữ hình dung “rất kỳ quái”, bốn chữ hình dung “phi thường kỳ quái“....
Thẩm Uyển cùng An Thế Hiền một người đứng một người ngồi, hai người cùng trầm mặc
Cuối cùng Thẩm Uyển bị ánh mắt nóng rực của An THế Hiền nhìn có chút không được tự nhiên, chỉ đành tránh né ánh mắt hắn, nhìn nơi khác nói “An công tử, có việc này, ta không biết làm sao mở miệng, nhưng vẫn nên cho ngươi biết rõ”
“Uyển nhi, ngươi nói”
Thẩm Uyển cắn cắn môi, thực tại không tìm ra cớ gì đành nói trắng ra “Thực xin lỗi, ta....đem ngọc bội gia truyền của ngươi làm rơi mất”
“........”
Nhìn An Thế Hiền không nói lời nào, Thẩm Uyển rất áy náy “Thật sự xin lỗi, vốn là ta luôn mang theo trên người, là hôm qua đi thơ hữu bị lạc mất, ta đã đi tìm nhưng là....”
“Ngươi luôn mang theo trên người sao?”
“Ách....” Này đây không phải là trọng điểm có được không
“Uyển nhi...” An Thế Hiền có chút kích động
“Ngươi không tức giận sao? Ta đã làm mất ngọc bội gia truyền, vật đó nghe nói đối với nhà các ngươi rất trọng yếu....ngươi....”
“Không việc gì...” An Thế Hiền thuận thế nắm tay Thẩm Uyển “Dù sao ngươi cũng đã là chủ nhân ngọc bội kia, mặc dù đã mất ta cũng rất đau lòng, nhưng không việc gì. Ngọc bội kia so với ngươi đã là cái gì”
Thẩm Uyển nghe An Thế Hiền thâm tình nói, áy náy càng sâu hơn, cũng có một tia cảm động, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-tu-de-gia-dao-con-nha-giau-den/2116100/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.