Vân Thiển Nguyệt khóe miệng khẽ nhếch,cái gì gọi là trộm gà không thành còn mất nắm gạo? Cứ nhìn tình hìnhhiện thời của Thái tử trắc phi là hiểu được!
“Đúng a! Thái tử trắc phi thật đúng làlợi hại a! Nghĩ tới trên dưới Thiên Thánh chúng ta còn không ai có khảnăng chân không bước ra khỏi nhà cũng theo dõi được nhất cử nhất độngcủa người khác. Ngày sau lão thần nhất định phải tiến cung bẩm báo hoàng thượng, tài năng của thái tử trắc phi kiệt xuất như thế, nhất định phải vì Thiên Thánh triều xuất tận lực cống hiến mới phải.” Vân lão vươnggia giãn sắc mặt, hùa theo Dạ Khinh Nhiễm cười nói.
Dạ Thiên Khuynh nghe vậy sắc mặt lại càng âm trầm như bão táp sắp kéo đến, nhìn chằm chặp thái tử trắc phi.
Thái tử trắc phi đẩy ra Phượng trắc phiđang nằm ở trên vai nàng, “ầm” một tiếng lập tức quỳ gối trước mặt tháitử, hoa dung thất sắc, kinh hoảng liên tục nói: “Thiếp thân sai lầm rồi, thiếp thân chẳng qua là thấy Tiểu vương gia cùng Nguyệt muội muội thânthiết liền hồ ngôn loạn ngữ suy đoán, thật sự là ngu xuẩn. Thái tử điệnhạ thứ tội!”
“A! Hóa ra là hồ ngôn loạn ngữ!” DạKhinh Nhiễm bỗng nhiên bừng tỉnh đại ngộ, cười nói với Dạ Thiên Khuynh:“Ta còn tưởng rằng thái tử hoàng huynh anh minh cơ trí cưới được ngườiđa mưu túc trí tiến vào phủ, nào biết đâu rằng hóa ra là một kẻ chỉ biết tự suy đoán, ngu xuẩn không biết, ăn nói ba hoa, không có nửa điểm phẩm hạnh tu dưỡng của phụ nhân.”
Vân Thiển Nguyệt khóe miệng nhẹ co rúm,nghĩ tới nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/65441/quyen-1-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.