Ánh mắt Vân Thiển Nguyệt trầm xuống, khá lắm Phượng trắc phi! Thế mà lại nảy ra một chiêu này!
“Phượng Nhi!” Vương gia giật mình, vội vàng ra tay kéo Phượng trắc phi.
“Ô ô. . . . . . Vương gia, thiếp thânkhông muốn sống nữa. . . . . .” Phượng trắc phi nhân tiện nhào vào trong ngực Vương gia khóc thảm thương, mặc dù đã hơn tuổi bốn mươi, nhưng vìbảo dưỡng tốt, đến nay bộ dạng thùy mị, lê hoa đái vũ, khiến người tathấy yêu tiếc.
Vân Thiển Nguyệt vô tâm thưởng thức dáng vẻ kệch cỡm trên mặt mẹ kế, nghiêng đầu nhìn lão vương gia, lão vươnggia làm như không nhìn thấy. Nàng bĩu môi, xem ra lão đầu này quyết ýmặc kệ nàng thật.
“Vân Thiển Nguyệt! Ngươi còn không biếttội? Chẳng lẽ ngươi thật muốn bức tử di nương mới thôi?” Vương gia dịudàng an ủi Phượng trắc phi hai câu, xoay người lại giận tím mặt nói với Vân Thiển Nguyệt .
Vân Thiển Nguyệt tinh tường thấy trongmắt Phượng trắc phi chợt lóe lên vẻ đắc ý, trong lòng nàng đã không còntia hi vọng nào với người cha ruột này, chỉ cảm thấy vì nàng có phụ thân như vậy mà trái tim băng giá, ánh mắt nàng lạnh lùng, giọng nói cũnglạnh lẽo: “Nếu Phượng trắc phi không muốn cảm nhận một lần nữa, phụvương mời nàng về nghỉ ngơi đi, ta không nói trước mặt nàng, chỉ nóichuyện đã xảy ra trước mặt phụ vương không phải được sao, chuyện đơngiản như thế, đâu cần phải đi tìm cái chết? Phụ vương không cảm thấyPhượng trắc phi phản ứng quá mức kịch liệt sao?”
Vương gia ngẩn ra, cúi đầu nhìn Phượng trắc phi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/65437/quyen-1-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.