Edit: Theresa Thái
Beta: Leticia
Cả ngày hôm đó, Dung Cảnh hóa yêu thành điên cuồng, hoàn toàn đốt cháy từng tấc da thịt của Vân Thiển Nguyệt.
Cả ngày hôm đó, doanh trướng xuân noãn, màn che đung đưa, triền miên tận xương, chăn hồng lác đác mười thước xuân nê.
Cả ngày hôm đó, từ buổi trưa đến mặt trời lặn về phía tây, rồi đến bóng đêm sâu nùng, đại trướng trung quân không có ai đến quấy rầy.
Cả ngày hôm đó, Lan thành tĩnh lặng, không có dấu hiệu xuất binh, Mã Pha Lĩnh và Kỳ thành cũng tĩnh lặng. Trầm Chiêu, Lam Y dẫn người bị thương về Kỳ thành, Cố Thiếu Khanh và Lăng Mặc ở lại canh giữ quân doanh ở Mã Pha Lĩnh.
Mùi máu tươi của một trận đại chiến đã tan hết, tất cả đều an ổn.
Ở trong tiếng cầu xin tha thứ mềm nhũn như khóc như tố của Vân Thiển Nguyệt, Dung Cảnh mới bỏ qua cho nàng, ôm lấy nàng ngủ. Gánh nặng đeo trên lưng nhiều năm giống như được nhẹ nhàng nhẹ nhàng dỡ xuống, mặc dù hết sức mỏi mệt, nhưng cũng là một đêm ngủ yên.
Khi Vân Thiển Nguyệt thức dậy thì đã là giữa trưa, bên cạnh đã không có ai, nàng vươn tay sờ chăn mền bên cạnh, đã lạnh như băng, hiển nhiên Dung Cảnh đã dậy từ lâu. Nàng xoa trán, ngồi dậy, ăn mặc chỉnh tề, xuống giường êm.
Ra khỏi đại trướng trung quân, chỉ thấy đại doanh an tĩnh, binh lính nghiêm trang tự động tuần tra. Cách đó không xa là chiếc xe ngựa toàn thân màu đen của Dung Cảnh, Lăng Liên, Y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/2516322/quyen-5-chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.