Edit: Theresa Thái
Beta: Leticia
Trì trì chung cổ sơ trường dạ, cảnh cảnh tinh hà dục thự thiên. (*)
(*) Hai câu trong bài ‘Trường hận ca’ của Bạch Cư Dị. Dịch thơ: Tiếng trống canh chầm chậm đêm dài, sông Ngân lấp lánh ánh hừng đông.
Đêm nay đặc biệt dài dằng dặc.
Vân Thiển Nguyệt nhìn chằm chằm về phía tây nam một lúc lâu, rồi thu hồi tầm mắt, không có cảm xúc gì nói với hai người đang đứng trước mặt: “Dung Phong đã không sao rồi, các ngươi đi nghỉ ngơi đi!”
Dạ Khinh Noãn cũng nhìn theo ánh mắt Vân Thiển Nguyệt về phía tây nam, nhìn đi nhìn lại, ngoài màn trời tối đen, chỉ thấy mấy ngọn đèn dầu lẻ tẻ, Ngân Hà lấp lánh, thì không thấy gì khác nữa, nàng thu hồi tầm mắt, nhìn sắc mặt Vân Thiển Nguyệt tái nhợt, nhẹ giọng hỏi, “Vân tỷ tỷ, thân thể của tỷ không sao chứ?”
“Không sao!” Vân Thiển Nguyệt thấy tầm mắt của nàng ta, lắc đầu, sắc mặt ôn hòa đi một tí, “Hôm qua muội bôn ba chạy theo sau ta, cũng cần chú ý thân thể, đi đi!”
“Muội không mệt, tỷ đi nghỉ ngơi đi! Muội ở đây chăm sóc cho Phong thế tử.” Dạ Khinh Noãn lắc đầu.
“Huynh ấy có ta chăm sóc là được rồi.” Vân Thiển Nguyệt không muốn vì chuyện này mà tranh chấp nữa, liền nói với Thương Đình vẫn đứng nhìn nàng không nói chuyện: “Ngươi dẫn công chúa Khinh Noãn đi nghỉ ngơi đi.”
Thương Đình thấy tuy sắc mặt nàng đã tái nhợt, dáng người mảnh mai, nhưng gương mặt lại vẫn kiên nghị lạnh lùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/2516294/quyen-5-chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.