Lúc Dạ Khinh Nhiễm và Nghiễn Mặc quay về, chỉ thấy Vân Thiển Nguyệtngồi trên cỏ, lười biếng phơi nắng. Ánh mặt trời chiếu vào người nàng,cung trang màu tím phát ra ánh tím nhạt, gương mặt thanh lệ tuyệt mỹ hơi nghiêng, hắn ta dừng bước, lặng yên nhìn nàng.
Nghiễn Mặc cũng dừng bước theo Dạ Khinh Nhiễm, không dám phát ra âm thanh.
Vân Thiển Nguyệt phát hiện hai người đã về, quay đầu, thấy Dạ Khinh Nhiễmcầm trong tay hai con gà núi, Nghiễn Mặc cầm hai con thỏ, nàng ôn hòacười một tiếng, “Không ăn hết nhiều như vậy đâu.”
Dạ Khinh Nhiễm lấy lại tinh thần, đánh giá mọi nơi một lượt, hỏi: “Ngọc thái tử đâu?”
“Đi rồi!” Vân Thiển Nguyệt nói.
Dạ Khinh Nhiễm ngẩn ra, “Sao Ngọc thái tử đi gấp như vậy? Trở về Đông Hải?”
Vân Thiển Nguyệt tất nhiên sẽ không nói Tử Thư là bị nàng đuổi đi, nàngcười cười nói, “Huynh ấy là Thái tử Đông Hải quốc, tất nhiên không thể ở bên ngoài lâu, tính ra, huynh ấy bị Thượng Quan Minh Nguyệt đuổi theođến Thiên Thánh, đến hôm nay đã hơn một tháng rồi, cũng nên trở về.Trong triều đình Đông Hải, Hoàng thượng đã muốn dỡ xuống trách nhiệmnặng nề, thúc giục huynh ấy ba lần bốn lượt. Lúc gặp lại huynh ấy, không chừng đã là Đông Hải Vương rồi.”
Dạ Khinh Nhiễm gật đầu, cũngkhông để ý bây giờ mình là Hoàng thượng, có một số việc không thích hợplàm, ngồi xổm xuống, vừa lưu loát nhổ lông con gà núi, vừa nói: “Vốnđịnh nhờ Ngọc thái tử tương trợ xuất binh thành Thanh Sơn, giờ xem rakhông được rồi.”
“Huynh ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/2516268/quyen-5-chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.