Sau khi Dung Cảnh đi, tiếp theo Nam Lăng Duệ và Lạc Dao cũng rời khỏi Phượng Hoàng quan.
Ngày đó, Vân Thiển Nguyệt nhàm chán nằm trên ghế dài dưới tàng cây hải đường ở trong sân cả một ngày, bắt buộc mình không nghĩ đến cái gì, nhắm mắtlại ngủ. Ngày xuân gió ấm, ánh mặt trời xuyên qua những tán lá trên câyhải đường chiếu lên người, nàng tưởng tượng Dung Cảnh đang ngồi đọc sách ở bên cạnh, vì vậy rất nhanh liền ngủ mất.
Giấc ngủ này tốt đếnngoài dự kiến của nàng. Nắng chiều rơi xuống, nàng mới thức dậy, nhìnbên người không có bóng người kia, mới thở dài, xoay người trở về phòng.
Sau khi ăn cơn chiều xong, màn đêm buông xuống, tất cả mọi người trongPhượng Hoàng quan đều nghỉ ngơi, nhưng nàng lại không buồn ngủ. Nằm trên giường lăn qua lộn lại không ngủ được, xuống giường đi tới đi lui mộthồi lâu cũng không ngủ được, liền dứt khoát chạy ra ngoài lấy Thù Tìnhra múa kiếm, ánh kiếm quang lấp lóe, tay áo tung bay, hoa hải đường bịgió thổi rơi lả tả đầy đất.
Rốt cuộc Lăng Liên không nhìn đượcnữa, đứng ở một bên nói khẽ: “Tiểu thư, ngài vẫn là đừng múa kiếm nữa,ngài múa nữa, kiếm phong của ngài sẽ quét sạch hết hoa hải đường trongsân này đó, sẽ rất đáng tiếc.”
Vân Thiển Nguyệt nhìn mặt đất mộtvòng, thật may là Lăng Liên nhắc nhở nàng kịp thời, hoa hải đường chỉrơi xuống một lượng nhỏ, nàng thu Thù Tình, nhưng lại cảm thấy càng tỉnh táo hơn, bất đắc dĩ nói: “Vậy ngươi nói làm gì đây? Ta không ngủ đượcah.”
Lăng Liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/2516202/quyen-5-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.