Edit: Thảo NguyễnBeta: LeticiaSau khi Y Hồng rời đi, ngự hoa viên vắng lặng trong chốc lát.
Dạ Khinh Nhiễm thưởng thức chén rượu, vẻ mặt không nhìn ra vui buồn, bởivì cổ tay hắn lắc lư nhẹ nhàng nên rượu trong chén rượu ngọc trắng daođộng, tạo nên từng sóng gợn trong chén, hết sức có quy luật, không trànra.
Dung Cảnh hơi nghiêng đầu mỉm cười chăm chú nhìn Vân ThiểnNguyệt, bất cứ người nào cũng thấy sự dịu dàng say mê trong đó. VânThiển Nguyệt cũng nhìn lại Dung Cảnh, vẻ lo lắng lúc trước biến mất, nởnụ cười xinh đẹp.
Hai người không coi ai ra gì, trong không khí lưu động dường như có sự dịu dàng trầm lắng.
Một lúc lâu sau, Dạ Khinh Nhiễm đặt chén rượu xuống, cười nói với DungCảnh: “Cảnh thế tử trong nháy mắt khiến trẫm mất một người giúp đỡ, trẫm vốn định xuất binh Nam Cương, trọng dụng hắn, bây giờ người đi rồi, có phải Cảnh thế tử cần trả ta một người hay không?”
Dung Cảnhnghiêng đầu, sự dịu dàng trong mắt thay bằng vẻ lãnh đạm, “Bây giờ trong triều chiêu mộ mười vạn binh mã, Hoàng Thượng sao có thể thiếu người?”
“Trong mười vạn binh mã chưa chắc có người nào có thể địch nổi thiếu chủ của Y gia.” Dạ Khinh Nhiễm nói.
“Hoàng Thượng cũng nói Y thiếu chủ một lòng nghiên cứu kiếm thuật, đã hiểu đạo lý. Tuy hắn là một thanh bảo kiếm tốt, nhưng kiếm tốt chưa hẳn có tácdụng tốt. Hắn không quan tâm đến việc làm quan, mặc dù có võ công tốt,nhưng giữ lại chưa chắc có tác dụng lớn.” Dung Cảnh đưa tay cầm bìnhrượu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/2516161/quyen-5-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.