Edit: Theresa Thái
Beta: Leticia
Ván cờ thắng thua này, đúng là Dạ Khinh Nhiễm đã tính toán đến từng chi tiết thấu đáo, tính toán bố cục, tính toán lòng của nàng, tính toán dân tâm dư luận. Có thể nói là thiên thời địa lợi nhân hoà, không có chỗ nào là không nằm trong tính toán của hắn ta.
Vân Thiển Nguyệt nghe lời nói của Diệp Thiến, vẻ mặt hờ hững.
“Ngươi nói chuyện đi! Tại sao không nói chuyện?” Diệp Thiến nói hồi lâu, miệng đắng lưỡi khô, thấy Vân Thiển Nguyệt vẫn trầm mặc không nói, nàng tức giận nhìn nàng ấy, “Đừng nói đến bây giờ ngươi vẫn còn mềm lòng, nhớ tình xưa nghĩa cũ với hắn ta đó?”
Vân Thiển Nguyệt giương mắt nhìn Diệp Thiến một cái, “Ngươi kêu ta nói gì?”
Diệp Thiến bị ánh mắt của nàng nhìn như vậy, trong thời gian ngắn không thể nói được một câu.
“Chẳng lẽ muốn ta thề thốt cam đoan, chỉ trời mà thề, rằng sau này ta không cứu Dạ Khinh Nhiễm nữa?” Vân Thiển Nguyệt hỏi.
Diệp Thiến nghẹn lời.
Vân Thiển Nguyệt hờ hững nói: “Lúc đó, ta cũng không muốn cứu hắn ta, nhưng không cứu hắn ta, ta sẽ bị hắn ta ám ảnh, cả đời cũng không diệt được. Dạ Khinh Nhiễm có thể chết, nhưng hắn ta không thể bởi vì một câu nói của ta mà chết.” Nói xong, thần sắc trong mắt nàng càng trở nên ảm đạm, “Năm xưa bởi vì nguyên nhân từ ta, mà đã đưa một người đi chịu chết, sau đó, người đó không trở lại nữa, cũng trở thành nỗi ám ảnh không thể diệt được cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/2516109/quyen-4-chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.