Edit: Theresa Thái
Beta: Leticia
Khóe miệng Dung Cảnh cong lên, giây lát sau, nở rộ ra một nụ cười, gần như tất cả các ngọn đèn trong kinh thành Thiên Thánh đều chiếu vào người hắn, áo gấm tóc đen, tao nhã như ngọc, nụ cười đốt sáng lên cả màn đêm, quả thật là xinh đẹp như hoa.
Mặc dù mỗi ngày Vân Thiển Nguyệt đều nhìn thấy gương mặt này, nhưng vẫn bị kinh diễm, hô hấp của nàng cứng lại, vươn tay che mặt Dung Cảnh lại.
Dung Cảnh lấy tay Vân Thiển Nguyệt ra, một tay kéo thân thể của nàng qua, dung nhan như ngọc dán lên gương mặt của nàng, thấp giọng nói thật ôn nhu: “Vân Thiển Nguyệt, chúc mừng nàng đã giải trừ hôn ước.”
Trong nháy mắt, tâm tư Vân Thiển Nguyệt ấm áp lên, như nước mùa xuân, như ánh sáng mặt trời, sáng rỡ diễm lệ, và hình như cũng hòa tan sự lo lắng từ sau khi ra khỏi Kim Điện tới giờ, dường như, quanh đi quẩn lại, cả ngày lẫn đêm, nàng vẫn luôn chờ chính câu nói này của hắn, ôm nàng vào trong lòng, dùng thần sắc dịu dàng, giọng nói ôn nhu như vậy, nói cho nàng biết, nàng đã giải trừ hôn ước, đã có thể thuộc về hắn rồi.
“Có lẽ nàng nên nói với ta là, cùng vui.” Dung Cảnh nói.
Trong nháy mắt, tất cả tình cảm của Vân Thiển Nguyệt đều bị nàng thu lại, không nhịn được mà buồn cười nói: “Dung công tử, cùng vui!”
Dung Cảnh buông nàng ra, kéo nàng lên xe ngựa.
Màn che rơi xuống, Huyền Ca mới xoay người lại, cười đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/2516051/quyen-4-chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.