Edit: Theresa TháiBeta: LeticiaXe ngựa vào thành, trực tiếp đi về hướng Vinh Vương phủ.
Mặc dù Vân Thiển Nguyệt được Dung Cảnh ôm vào lòng, nhưng vẫn biết nơi màxe đang đi đến không phải là Vân Vương phủ, nghiêng đầu nhìn hắn, “Chàng không đưa ta về Vân Vương phủ sao?”
“Kể từ hôm nay, nàng ở Vinh Vương phủ.” Dung Cảnh nói.
Vân Thiển Nguyệt liếc trắng mắt nhìn hắn, “Mới lạnh nhạt với ta mấy ngày thôi, Dung công tử không cảm thấy quá trẻ con rồi sao?”
Cánh tay Dung Cảnh ôm nàng thật chặt, bật cười nói: “Vân Thiển Nguyệt, nàng đang cảm thấy ta lạnh nhạt với nàng không đủ sao?”
Vân Thiển Nguyệt khẽ “Hừ” một tiếng.
Dung Cảnh khẽ thở dài, “Ta quyết định không trừng phạt mình nữa.”
Vân Thiển Nguyệt dựa vào thân thể hắn cũng cảm thấy gầy rất nhiều, haingười mặc quần áo dựa vào nhau còn có thể cảm thấy bị cấn xương, vốnnàng còn muốn tìm lại chút lợi tức, nhưng bây giờ lại không nói ra đượcnữa, nên liền bỏ qua thôi.
Dung Cảnh nghiêng đầu nhìn nàng một cái, khóe miệng hiện lên nụ cười ấm áp.
Xe ngựa trở lại Vinh Vương phủ, mới vừa dừng hẳn, thì phía ngoài đã truyền đến tiếng của Văn Lai, “Cảnh Thế tử, ngài trở về thật đúng lúc, nếukhông, nô tài phải đến vườn mai ở Bắc Sơn tìm ngài rồi.”
“Chuyện gì?” Dung Cảnh chậm rãi ngồi dậy, hỏi thăm bên ngoài.
“Nhiếp Chính Vương nhận được văn thư thoái vị của Nam Lương Vương, mời ngài tiến cung thương lượng ngay lập tức.” Văn Lai nói.
Vân Thiển Nguyệt hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/2515990/quyen-4-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.