Cổng lớn Vân Vương phủ, một cỗ xe ngựa không tính là hoa lệ chờ ở đó.
Dạ Khinh Nhiễm duỗi tay vén rèm, ra hiệu Vân Thiển Nguyệt lên xe. Vân Thiển Nguyệt nhớ trước kia mỗi lần cùng Dung Cảnh ngồi xe, hắn đều lên xe trước, lại thò tay kéo nàng. Nàng thu lại tâm tư, nhẹ nhàng vịn càng xe bước lên, chỉ thấy trong xe đặt một giường gấm, chính giữa là một lò sưởi lớn tỏa hơi ấm khắp xe, chọn vị trí ngồi xuống. Dạ Khinh Nhiễm cũng lên theo, ngồi đối diện nàng.
Màn che buông xuống, Dạ Khinh Nhiễm căn dặn người bên ngoài, “Đi rừng mai Bắc Sơn!”
Phu xe đáp lời, xe ngựa chậm rãi rời khỏi cổng lớn Vân Vương phủ.
Dạ Khinh Nhiễm kéo chăn gấm qua, đắp lên người Vân Thiển Nguyệt, hỏi nàng, “Tiểu nha đầu, muội muốn đọc sách hay đánh cờ? Hay là chúng ta nói chuyện phiếm đi? Đi rừng mai Bắc Sơn tuy không xa, nhưng cũng không gần, ngồi không cũng không có ý nghĩa.”
“Không muốn động não, nói chuyện phiếm đi!” Vân Thiển Nguyệt dựa vào gối mềm, lười biếng tựa trên vách xe.
Dạ Khinh Nhiễm cười gật đầu, cùng Vân Thiển Nguyệt nói chuyện. Kể chuyện hay việc lạ lúc trước hắn du lịch bên ngoài, tất nhiên đều là trải nghiệm của riêng hắn, trên sách vở không có. Tuy Vân Thiển Nguyệt không có tinh thần, nhưng cũng thấy thú vị, ngẫu nhiên sẽ đáp một hai câu. Dù trước kia hai người náo loạn mấy bận, tránh né, đề phòng lẫn nhau, nhưng nay hắn và nàng hòa hảo, so với ngày xưa thì bình thản và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/2515983/quyen-4-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.