) Lòng luôn hướng về một người, như mũi tên luôn hướng thẳng đến hồng tâm
Edit: Theresa Thái
Beta: Leticia
Hôm nay thời tiết thật trong xanh, cho dù là đã vào đông rồi, mặt trời chiều đã ngả về tây, rặng mây đỏ phủ đầy trời.
Ánh hoàng hôn chiếu vào trên người Nam Lăng Duệ và Vân Thiển Nguyệt, từ đầu đến chân của hai người, đều chìm trong ánh hoàng hôn, làm cho dung nhan đã tuấn mỹ và thanh nhã lạnh lùng được phủ thêm một tầng xinh đẹp đến câu hồn.
Vân Thiển Nguyệt đã ngủ hai ngày, nên khí sắc đã tốt hơn, lại có thêm một người cậu Nam Lương Vương hòa ái, dễ gần, lại ẩn giấu sự khôi hài, cũng không có nửa điểm kiêu ngạo của Vương giả một quốc gia, càng làm cho tâm tình của nàng khoan khoái dễ chịu.
“Tiểu nha đầu, bây giờ còn sớm, ca mang muội ra ngoài cung chơi nha?” Nam Lăng Duệ nghiêng đầu hỏi Vân Thiển Nguyệt, “Tiếng hát của danh kỹ San San cô nương đệ nhất sông Ngọc Nữ, ở Nam Lương không có ai sánh bằng, có muốn đi nghe không?”
“Được!” Vân Thiển Nguyệt trả lời thống khoái.
Nam Lăng Duệ mang Vân Thiển Nguyệt đi ra ngoài cung.
Hai người vừa đi không xa, thì một lão ma ma đi nhanh tới, ngăn hai người lại, “Lão nô thỉnh an Thái tử điện hạ!”
“Hóa ra là Hà ma ma! Miễn lễ.” Nam Lăng Duệ khoát khoát tay.
Hà ma ma đứng thẳng người lên, nhìn thoáng qua Vân Thiển Nguyệt, nói một cách cung kính: “Vị này chính là Sở cô nương sao? Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/2515978/quyen-4-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.