Trầm Chiêu ngẩn người nhìn dung mạo Tần Thừa tướng, một đôi con ngươi hiện lên một tia kinh dị cùng nghi hoặc.
“Làm sao vậy? Ngươi biết hắn?” Vân Thiển Nguyệt nhìn vẻ mặt Trầm Chiêu sâu tận đáy mắt.
“Không biết.” Trầm Chiêu lắc đầu, dứt lời, nhìn nàng một cái, do dự một chút nói: “Có điều tướng mạo của hắn rất giống vị kỳ nhân đã truyền chú thuật cho ta.”
“Hả?” Vân Thiển Nguyệt cũng sửng sốt, “Ngươi xác định?”
“Phải, đến nayta vẫn nhớ rõ tướng mạo của vị kỳ nhân kia , già hơn so với hắn, nhưng có mấy phần giống nhau.” Trầm Chiêu nói.
Vân Thiển Nguyệt suy nghĩ một chút, liền nói ngay: “Bên kia không phải là có giấy bút ư, ngươi vẽ tướng mạo của vị kỳ nhân kia ra, ta nhìn xem.”
Trầm Chiêu gật đầu, đi tới bên kia bàn, cầm bút lên, không do dự, liền vung bút họa ra bức họa vị kỳ nhân kia.
Vân Thiển Nguyệt đứng ở bên cạnh nhìn hắn, chỉ thấy không đến một lát hắn đã vẽ xong, quả nhiên có mấy phần tương tự Tần Thừa tướng. Có điều người hắn vẽ hiển nhiên già hơn Tần thừa tướng một chút, ước chừng là nguyên nhân ở trong rừng sâu đợi lâu, lông mày cùng râu mép hắn đều rất dài. Nàng nhíu mày, tinh tế đánh giá người trong bức họa.
“Chính là như vậy!” Trầm Chiêu để bút xuống, nói với Vân Thiển Nguyệt.
Vân Thiển Nguyệt gật đầu, nhìn bức họa nói với Trầm Chiêu: “Người truyền chú thuật cho ngươi có lẽ là người trong vương thất Nam Cương.”
Trầm Chiêu không hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/2515960/quyen-4-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.