Edit: YueBeta: LeticiaThân thể Vân Thiển Nguyệt run lên, thầm suy nghĩ nàng không dám, có can đảm nàng cũng không dám!
Dung Cảnh lạnh lùng nhìn nàng, gió mùa thu như băng tuyết tan vỡ thổi qua mặt Vân Thiển Nguyệt, ngày thu cây quế hoa nở phảng phất giống nhưhàn mai nở trong ngày đông khắc nghiệt, mùi hoa quế ấm áp tựa hồ cũngtrở thành hương hoa mai, có một loại mùi vị băng hàn thấu xương.
“Dung Cảnh. . . . . .” Vân Thiển Nguyệt chưa bao giờ biết đôi mắt này lại có thể nhìn nàng một cách lạnh lẽo như thế, nàng ủy ủy khuất khuấthô một tiếng.
Dung Cảnh bỗng nhiên xoay mặt qua một bên, dứt khoát đẩy tay của VânThiển Nguyệt ra, giọng nói vẫn nghiến răng nghiến lợi, “Nàng đã bắt được nhược điểm của ta có phải hay không? Hết lần này tới lần khác để cho ta trở lại đều thấy được nàng thân mật với người khác như vậy, khiến chota thật vui mừng, mười năm trước nàng ngàn dặm xa xôi vì Dung Phong điThiên Tuyết Sơn chọc ra một khoản nợ hoa đào, mười năm sau lòng ta tâmtâm niệm niệm chạy về muốn cho nàng kinh hỉ, nhưng nàng lại. . . . . .Vân Thiển Nguyệt, nàng thật là cho ta một kinh hỉ lớn!”
“Dung Cảnh, chàng nói phải trái một chút có được hay không? Chuyệnnày không trách ta được. Ta từ trong cung trở lại, nào biết đâu rằng hắn đã chờ ở trong phòng ta.” Trong lòng Vân Thiển Nguyệt vừa đau lại vừagiận, “Ta cũng chỉ tâm tâm niệm niệm chàng, mỗi ngày nghĩ đến cũng làchàng. Cho dù có người khác xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/2515818/quyen-3-chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.