Edit: Liên
Beta: Leticia“Bịch” một tiếng vang lên rất mạnh, đầu Huyền Ca đụng vào tảng đá, ngã nặng hơn Vân Thiển Nguyệt.
Thiếu niên nghe vậy chợt mở to hai mắt, không dám tin nhìn Vân ThiểnNguyệt, đưa tay chỉ về phía nàng: “Ngươi. . . . . . Ngươi nói ngươi cũng thích hắn?”
Vân Thiển Nguyệt quét mắt thấy Dung Cảnh vẫn là bộ dạng cao cao tạithượng như không liên quan đến mình, nàng bất đắc dĩ gật đầu: “Đúng, ta. . . . . . cũng thích hắn.” Dứt lời, nàng lại bổ sung: “Ừ. . . . . . Rất thích.” Nàng tự nhiên là thích chính mình! Không sai!
“Ngươi. . . . . . sao ngươi có thể thích hắn?” Thiếu niên lập tứcđứng lên, hắn vốn là cúi người lúc này đứng thẳng lên, quên là đang ởtrên xe ngựa, mà trên xe có nóc, đầu hắn đụng vào nóc xe, phát ra “bịch” một tiếng. Hắn đau đến “ti” một tiếng, khuôn mặt nhỏ nhắn tuấn mỹ nhănnhó.
Vân Thiển Nguyệt nhìn thiếu niên ôm đầu, cảm giác đầu cũng mơ hồ thấy đau, đau vào tận não.
“Ngươi. . . . . . không cho phép người thích hắn!” Thiếu niên xoa trán, trợn mắt với Vân Thiển Nguyệt.
Vân Thiển Nguyệt nghĩ tới nàng thật không phải cố ý tàn phá tâm hồncủa thiếu niên còn nhỏ, thật sự là thần xui quỷ khiến. Nàng nhìn thiếuniên đang trừng mắt như hung thần ác sát, gật đầu: “Được rồi! Ta khôngthích hắn.”
Thiếu niên vui mừng, rồi sắc mặt lại nghiêm nghị, vẻ mặt cứng rắn: “Nói thống khoái như vậy! Ngươi đừng gạt ta!”
“Không lừa ngươi.” Vân Thiển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/2515762/quyen-3-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.