Edit: Giọt mực xanh
Beta: Leticia
Lăng Liên và Y Tuyết mở to hai mắt nhìn cây đàn hóa thành phấn vụn, lập tức tán thưởng nhìn Vân Thiển Nguyệt, cảm thấy tiểu thư thật là lợi hại.
Dạ Khinh Nhiễm không dám tin nhìn cây đàn hóa thành phấn vụn, trừng to mắt nhìn một lúc lâu, bỗng nhiên giận tím mặt, chém ra một chưởng về phía xe ngựa: “Nhược mỹ nhân, ngươi thật đúng là dám hủy cầm của bản Tiểu vương, ngươi không muốn sống phải không?”
Chưởng phong của Dạ Khinh Nhiễm bén nhọn vô cùng, vừa vung ra, hồng nhan cẩm ở trong ống tay áo của Vân Thiển Nguyệt bay ra, ngăn cản chưởng phong của hắn, nhắc nhở: “Dạ Khinh Nhiễm, đó là xe ngựa của ta, huynh mà phá hủy thì ta ngồi bằng cái gì?”
Dạ Khinh Nhiễm dừng chưởng phong lại, khuôn mặt tức giận, gắt gao nhìn xe ngựa, dường như nghiến răng nghiến lợi: “Hắn thật sự đáng giận!”
“Ừ, hắn vốn rất đáng giận mà, không phải huynh đã sớm rõ rồi sao?” Vân Thiển Nguyệt buồn cười nhìn Dạ Khinh Nhiễm, nhẹ giọng nói “Tóm lại huynh nghe đàn xong rồi thì coi như xong đi!”
“Tiểu nha đầu, muội thật là thiên vị hắn!” Dạ Khinh Nhiễm bất mãn nhìn về phía Vân Thiển Nguyệt.
“Nàng không thiên vị ta chẳng lẽ thiên vị ngươi sao?” Dung Cảnh xùy nhẹ một tiếng, cảnh cáo nói: “Dạ Khinh Nhiễm, ngươi cũng đừng quên, nàng là nữ nhân của ta! Hôm nay cho ngươi nghe xong một khúc, ngày khác nếu ta thấy nàng đàn cho ngươi nghe nữa, hủy cũng không phải là đàn đâu!”
“Nàng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/2515730/quyen-3-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.