Edit: Giọt mực xanh
Beta: Leticia
Vân Thiển Nguyệt cũng không vào phòng, mà tựa người trên khung cửa lười biếng nhìn Dung Cảnh.
Tuy Dung Cảnh nhắm mắt, nhưng cũng là một đêm không ngủ, nhìn thấy Vân Thiển Nguyệt đầu tiên là vui mừng, nhưng ngay sau đó dùng ánh mắt sâu kín nhìn nàng.
Vân Thiển Nguyệt nghĩ nàng nhìn Dung Cảnh cách bức rèm che, giống như cách một ngọn núi lớn, mà núi kia có mây mù lượn lờ, nhưng may là nàng còn có thể thấy rõ dung nhan của Dung Cảnh, thậm chí có thể rõ ràng thấy từng biểu lộ trên khuôn mặt hắn. Như vậy có đáng giá để nàng vượt qua thiên sơn vạn thủy để đi tới bên cạnh hắn hay không? Một đường đao thương mưa tên, rậm rạm bẫy rập chông gai cũng không sợ?
“Coi như nàng có lương tâm, biết trở về!” Dung Cảnh bỗng nhiên lên tiếng, giọng nói có chút khàn khàn.
Vân Thiển Nguyệt không nói lời nào, ánh mắt phủ một tầng sương mù, nhưng sương mù vỡ tan ra thành ánh sáng, ánh sáng kia ngưng tụ thành một mặt gương, mặt gương thẳng tắp chiếu đến dung nhan của Dung Cảnh, như thi như họa, lịch sự tao nhã.
“Tới đây!” Dung Cảnh mở miệng lần nữa, khàn khàn như cũ.
“Tại sao ta phải đi qua? Ta muốn trở về phủ!” Vân Thiển Nguyệt bỗng nhiên liếc mắt, tức giận hừ một câu, xoay người rời đi. Nhưng còn chưa bước đi, bức rèm che thanh thúy vang lên một tiếng, cánh tay đã bị người túm lấy, trước mặt chụp xuống một bóng đen, nàng giương mắt đi xem, eo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/2515718/quyen-3-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.