Edit: Yue
Beta: Leticia
Vân Thiển Nguyệt nghĩ lão Hoàng đế lại đang đánh chủ ý gì? Không giết được Nam Lương quốc sư nên nghĩ cách muốn lưu lại hắn sao? Hoặc là muốn từ Nam Lương quốc sư biết rõ thêm về chuyện của mẹ nàng? Thời khắc Nam Lương quốc sư trầm mặc lúc nãy đã nói rõ hắn và mẹ nàng tất nhiên không chỉ có quan hệ sư huynh muội đơn giản như vậy, nàng nghĩ nếu nàng có thể nhìn ra, khôn khéo như lão Hoàng đế đương nhiên cũng đã nhìn ra.
“Nguyệt nha đầu? Sao không lên tiếng?” Lão Hoàng đế thấy Vân Thiển Nguyệt cũng không lập tức tiếp chuyện, nhướn mày nhìn nàng.
Vân Thiển Nguyệt nhìn Nam Lương quốc sư một cái, thấy hắn cũng đang nhìn nàng, vẫn là ánh mắt bao dung siêu nhiên như bình thường, ánh mắt như vậy có thể bao dung mọi sự vạn vật trên thế gian này, làm cho người ta cảm nhận rõ ràng hắn không thuộc về phàm trần thế tục, thế nhưng hắn ngồi ở chỗ này cùng với cảnh phàm trần thế tục ca múa mừng cảnh thái bình rất hòa hợp. Nàng bỗng nhiên cười một tiếng, “Được! chỉ cần sư bá nguyện ý là được.”
“Quốc sư, ngươi thấy như thế nào? Cái tiểu nha đầu này từ nhỏ đã yêu võ thành si, chỉ thích vũ đao lộng thương. Nể mặt mũi của Vân Vương phi, ngươi cũng không thể không để cho nàng một chút mặt mũi này chứ.” Lão Hoàng đế nhìn về phía Nam Lương quốc sư.
“Được! Sau thọ yến ta sẽ ở lại mấy ngày!” Nam Lương quốc sư trầm mặc trong chốc lát,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/2515708/quyen-2-chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.