Edit: Phương Thảo
Beta: Leticia
Ánh mắt Vân Thiển Nguyệt nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh trăng mông lung khiến tầng rèm che bằng lụa mỏng trước giường cũng nhiễm một tầng ánh sáng mông lung. Tiếng tiêu trong vắt tựa hồ bay xa ở phía chân trời bên ngoài, trước mắt nàng, trong lòng nàng chỉ có từng đợt từng đợt tiếng đàn bay đến từ phương xa
Tiếng đàn tựa hồ đột phá ánh trăng, đột phá mây mù, đột phá cửa sổ xuyên thấu qua tấm rèm bằng lụa mỏng ở cửa sổ, đột phá thân thể của nàng, thoáng cái đã tiến vào trong lòng nàng, xoay quanh ở trong lòng nàng, quấn quít triền miên. Từng chút tẩy rửa làm mềm đi ba phần sầu lo, ba phần buồn, ba phần bất đắc dĩ, một phần thở dài trong lòng nàng, như gió xuân thổi qua, mưa phùn lướt qua, khiến ruộng hoang đồng lụt biến thành vạn khoảnh ruộng tốt.
Tim nàng bỗng nhiên thật mềm, vô cùng mềm mại! Vân Thiển Nguyệt đẩy chăn ra, đứng dậy xuống giường, nâng bước đi ra ngoài cửa.
Lúc này tiếng tiêu bỗng nhiên thay đổi, một khúc Trường tương tư biến thành Xuân Giang Hoa Nguyệt Dạ. Khi tiếng tiêu chuyển đổi âm điệu thì trong nháy mắt tiếng đàn im bặt. Tựa hồ dải ngân hà ở Xuân Thủy Trường Thiên kia chợt bị Thiên nữ thu trở về.
Vân Thiển Nguyệt dừng chân lại một chút, thần trí được kéo trở lại vài phần. Từng nhớ rõ năm ấy lần đầu tiên Dạ Thiên Dật thổi Trường tương tư. Nàng cười nói với hắn: “Trường tương tư không phải là khúc hay nhất, Xuân Giang Hoa Nguyệt Dạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/2515686/quyen-2-chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.