Edit: YueBeta: LeticiaDung Cảnh thấy Vân Thiển Nguyệt quay đầu lạinhìn, ánh mắt cũng nhìn về phía bên trong Tây Phong Uyển. Cơ hồ cùnglúc đó Dạ Thiên Dật và Dạ Khinh Nhiễm cũng đồng thời quay đầu nhìnlại.
Hơi thở trong Tây Phong Uyển khác so với lúctrước, hiển nhiên đã có người lặng yên không một tiếng động tiến vào bên trong. Vân Thiển Nguyệt chậm rãi thả ra hơi thở dò xét tình hình bêntrong, khi đi tới gần chủ phỏng thì hơi thở mà nàng thả ra bị đánh trởvề bởi một cỗ hơi thở quen thuộc, nàng nhướng mày, điểm nhẹ mũi chân,trong chốc lát đã bay vào Tây Phong Uyển.
“Nguyệt nha đầu! Ngươi đi đâu?” Lão hoàng đế nhìn chằm chằm vào Vân Thiển Nguyệt, thấy nàng rời đi, gầm lên hỏi.
“Phụ hoàng, Tây Phong Uyển có động tĩnh, chắc là Nguyệt nhi đi thăm dò.” Dạ Thiên Dật thu hồi tầm mắt, nhìn DungCảnh, thấy hắn không mở miệng, thì quay sang nói với lão hoàng đế.
“Có động tĩnh gì? Đi! Đi qua xem một chút!”Sắc mặt lão hoàng đế nghiêm nghị, vẻ mặt cứng rắn, dẫn đầu đi về phíaTây Phong Uyển.
Dung Cảnh, Dạ Thiên Dật, Dạ Khinh Nhiễm cũng chậm rãi đi theo phía sau lão hoàng đế, đoàn người cùng tiến vào Tây Phong Uyển.
Lúc này, ở bên trong Tây Phong Uyển, VânThiển Nguyệt đã vào gian phòng, chỉ thấy Vân Mộ Hàn đang nhắm mắt nằm ởtrên giường, trong phòng không có bất kỳ người nào khác. Nàng đi tớitrước giường nhìn Vân Mộ Hàn, đưa tay ra bắt mạch cho hắn, lát sau, nàng đi ra khỏi gian phòng, chỉ thấy tỳ nữ kia quy củ đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/2515677/quyen-2-chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.