AdsEdit: Yue
Beta: Leticia
Vân Thiển Nguyệt đi theo phía sau lão hoàng đế, tâm tình vôcùng tốt. Nàng nghĩ hôm nay vào cung một chuyến thật không uổng công. Lúc nàykhông biết trong nội tâm lão hoàng đế đang tức giận thành cái dạng gì nữa,nhưng phải nén giận không dám phạt nàng, dù sao nếu hắn phạt nàng, như vậy DungCảnh sẽ không chữa trị cho Lãnh Thiệu Trác, Lãnh Thiệu Trác mà đi đời nhà ma,Hiếu thân vương sẽ suy sụp, lão hoàng đế cũng sẽ mất đi một cánh tay hỗ trợ.Bên nào nhẹ bên nào nặng vậy mà lão hoàng đế phân chia được rất rõ ràng. Nàngnhớ Dung Cảnh từng nói chỉ cần sau này nàng gả cho hắn, mọi chuyện đều có hắn đỡcho nàng, giờ đây còn chưa gả cho hắn, cũng đã phiền tới hắn rồi. Trước kia đềulà nàng tự gỡ lấy rắc rối, bây giờ có thể đẩy qua cho người khác, điều này làmcho nàng có cảm giác vô cùng khoan khoái, dễ chịu.
Tâm tình nàng rất tốt, bước đi cũng nhẹ nhàng, mặc dù trênđường không có cục đá nào cũng bị nàng đá lẹp xẹp thành một trận tiếng vang.
Nam Lăng Duệ thấy Vân Thiển Nguyệt đá rất khoan khoái, liềnhọc bộ dáng của nàng, thoáng chốc âm thanh do hai người tạo ra vang lên thành mộtđoàn.
Lão hoàng đế quay đầu lại nhìn Vân Thiển Nguyệt một cái, vừamuốn quát lớn, thấy Nam Lăng Duệ cũng đá theo Vân Thiển Nguyệt, liền quay đầu lạikhông để ý tới nữa.
Vân Thiển Nguyệt nghĩ thì ra Nam Lăng Duệ tiến cung là để bảovệ nàng. Nàng nhìn về phía Nam Lăng Duệ,Nam Lăng Duệ đi sát vào người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/2515614/quyen-2-chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.