Edit: Thanh VânBeta: Leticia
Vân Thiển Nguyệt “a” một tiếng, nở nụ cười. Quả nhiên là thú vị!
Dung Cảnh trở tay kéo Vân Thiển Nguyệt, “Thời gian còn sớm, chúng ta đi Hương Tuyền sơn nướng cá đi?”
Vân Thiển Nguyệt ngạc nhiên, “Ngươi vẫn không quên chuyện cá nướng?”
“Ừ!” Dung Cảnh lắc đầu, rất thành tâm thành ý nói: “Huống chi thời gian vẫn còn sớm! Hoàn toàn có thể đi.”
Vân Thiển Nguyệt giương mắt nhìn thoáng qua sắc trời, có chút im lặng, “Ngươi còn có tâm tình để ăn?”
“Tâm tình vô cùng tốt!” Dung Cảnh nói.
Vân Thiển Nguyệt cảm giác được tâm tình của nàng cũng vô cùng tốt.Bất kể ngày mai là gió hay là mưa, tóm lại hôm nay đã đánh thắng mộttrận, đúng là đáng giá để ăn mừng, nhưng đi Hương Tuyền sơn có phải làquá xa hay không? Nàng nhìn Dung Cảnh, “Chọn một chỗ gần hơn chút đi.”
“Nơi đó thanh tịnh!” Dung Cảnh lắc đầu, thấy Vân Thiển Nguyệt khôngđồng ý, ấm giọng dụ dỗ, “Hôm nay những nơi gần chỗ nào cũng có người,Hương Tuyền sơn vô cùng thanh tịnh, hơn nữa cá ở Hương Tuyền sơn có vịngon nhất, dùng làm bữa ăn khuya thật là tốt, ta và nàng từ Linh Đài tựtrở về còn không được ăn cá ở Hương Tuyền sơn, chẳng lẽ nàng thật khôngmuốn đi?”
Vân Thiển Nguyệt tiến hành giằng co trong lòng, nhìn Dung Cảnh do dự, “Nhưng ta rất mệt!”
“Ta đem những tuợng phật bằng vàng của nàng giấu ở Hương Tuyền sơn,vẫn chưa dời đi đâu. Chẳng lẽ nàng không muốn đi xem?” Dung Cảnh lạithấp giọng nói: “Còn nữa, ngân lượng từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/2515604/quyen-2-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.