Edit: Phương ThảoBeta: HạVân Thiển Nguyệt đang suy nghĩ, bỗng nhiên Dạ Khinh Nhiễm đưa tay lôi kéo cương ngựa của nàng, hai con ngựa đồng thời quay đầu lại.
Vân Thiển Nguyệt giật mình ngẩn ra, nhìn Dạ Khinh Nhiễm.
“Chúng ta đi lầm đường rồi, sân bãi ở núi Đông Sơn rộng rãi, mớithích hợp đua ngựa!”Dạ Khinh Nhiễm giải thích với Vân Thiển Nguyệt mộtcâu, vung roi ngựa lên, đánh vào mông ngựa của Vân Thiển Nguyệt và ngựacủa hắn.
Vân Thiển Nguyệt lập tức hiểu ra, Dạ Khinh Nhiễm không muốn trong lúc họ đua ngựa bị quấy rầy.
Roi của Dạ Khinh Nhiễm còn chưa rơi xuống, ở giữa không trung, mộtcái roi đỏ tươi đã chặn ngang roi ngựa Dạ Khinh Nhiễm lại, ngay sau đómột con tuấn mã đỏ sậm đã nhanh bước tới một bước chặn ở trước mặt haingười, Diệp Thiến khó chịu nhìn Dạ Khinh Nhiễm, “Dạ Khinh Nhiễm, ngươicó ý gì? Chúng ta cũng chờ các ngươi đã lâu, các ngươi đã tới tại saocòn bỏ đi?”
Dạ Khinh Nhiễm bị buộc ghìm chặt cương ngựa, sắc mặt không tốt nhìnDiệp Thiến, giọng nói cứng ngắc, “Ngươi không phải là ở trong phủ chơiđùa vui vẻ sao? Chạy nơi này tới làm cái gì?”
“Tất nhiên là muốn cùng các ngươi đi đua ngựa rồi!”Diệp Thiến liếc Dạ Khinh Nhiễm một cái, “Ở trong phủ chơi nơi đó đâu có thú vị bằng đuangựa? Ngươi rõ rằng lôi kéo Vân Thiển Nguyệt chạy đi đua ngựa, lại cũngkhông nói cho ta biết một tiếng. Nếu không phải Văn tiểu thư phủ Văn đại tướng quân nói cho ta biết ngươi đi Vân Vương Phủ tìm Vân Thiển Nguyệt đua ngựa, ta còn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/2515591/quyen-2-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.