Edit: thaocthBeta: Vi ViTriệu ma ma nghe vậy lập tức đem lá vàng kia tới, khom người đưa cho Dung Cảnh.
Dung Cảnh ngẩng đầu nhìn Vân ThiểnNguyệt, thấy lúc này nàng đã cúi đầu, không rõ vẻ mặt của nàng, chỉ thấy nàng khẽ mím môi, hắn chuyển hướng Triệu ma ma, cười nhạt, ấm giọngnói: “Tiểu thư nhà ngươi rất thích lá vàng này, đưa cho nàng đi!”
“Dạ!” Triệu ma ma cầm lấy lá vàng đưa cho Vân Thiển Nguyệt.
Vân Thiển Nguyệt không đưa tay đón lấy,mà là ngẩng đầu nhìn Dung Cảnh, bắt gặp Dung Cảnh đang nhìn mình, ôn ônnhuận nhuận, đã không còn thấy chút khó chịu nào, nàng bĩu môi, đưa taynhận lấy lá vàng kia. Vô luận như thế nào người gửi thư này cũng nhấtđịnh là người dính dáng rất sâu với thân thể này, tự nhiên không thể ném như vậy, nếu nàng đã tiếp nhận thân thể này, sẽ phải tiếp nhận tất cảmọi thứ tốt xấu mà thân thể này mang đến.
Triệu ma ma cảm giác không khí giữa tiểu thư cùng Cảnh thế tử có chút không đúng, nhưng đây không phải là chuyện bà nên quản, vì thế lui xuống.
“Đã đến lúc thay thuốc!” Dung Cảnh lấyra hai bình ngọc từ trong ngực, ấm giọng mở miệng nói với Vân ThiểnNguyệt. Vân Thiển Nguyệt ngồi bất động, nhìn Dung Cảnh, mím môi nói:“trong não của ta có một chỗ bị tắc, ngươi hẳn là biết rồi đi?”
“Ừ!” Dung cảnh gật đầu.
“Người gởi thư này. . . . . . hiện giờthật sự ta không biết là người nào!” Vân Thiển Nguyệt phẩy phẩy lá vàngtrong tay, một chiếc lá vàng nho nhỏ, sức nặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/2515548/quyen-2-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.