Edit: ElisaBeta: Vi ViSau bức bình phong đã không còn truyềnra tiếng động nào nữa, hiển nhiên Dung Cảnh đã đã thay đồ xong, nhưngnghe Vân Thiển Nguyệt nói nên chưa đi ra ngay.
Sắc mặt Vân Thiển Nguyệt có chút khócoi, từ lúc đi vào cái thế giới này nàng đã quên nữ nhân còn có chuyệnquỳ thủy này rồi, đã hỏi người khác dùng cái gì đâu? Nàng ngẩng đầunhìn thoáng qua bình phong, hít sâu một hơi, dù sao mất mặt cũng khôngphải chỉ có lúc này, lại ném mặt mũi thêm một lần nữa thì có làm sao a?Mở miệng đối bên ngoài nhẹ hô, “Triệu ma ma, ngươi tiến vào một chuyến.”
“Tiểu thư, Triệu ma ma đang ở trù phòng! Người có chuyện gì thì có nô tỳ đây!” thanh âm Thải Liên từ bên ngoài truyền đến.
“Ngươi không được, đi tìm Triệu ma mađến!” Vân Thiển Nguyệt nghĩ đến Thải Liên còn nhỏ hơn nàng, đoán chừngcũng không hiểu chuyện này.
“Vâng!” Thải Liên tuy nghi hoặc nhưng vẫn là nghe lời mà đi xuống.
Vân Thiển Nguyệt dùng chăn phủ lên thân thể, lẳng lặng chờ đợi, Dung Cảnh đứng sau bức bình phong cũng rất có kiên nhẫn.
Không bao lâu, Triệu ma ma đẩy cửa vào,nàng nhìn lướt qua gian phòng, kinh ngạc không nhìn thấy Dung Cảnh, nhẹgiọng hỏi thăm, “Tiểu thư, ngài tìm lão nô?”
“Ngươi… Ngươi đến cái kia… thì dùng cái gì?” Vân Thiển Nguyệt kéo Triệu ma ma qua, thấp giọng hỏi thăm.
“Tiểu thư nói cái nào?” Triệu ma ma nghi hoặc.
“Chính là cái… Đồ vật nữ nhân cần đếnkhi …” Giọng nói Vân Thiển Nguyệt ép tới cực thấp, nhưng gian phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/2515532/quyen-2-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.