Lúc này Vân Thiển Nguyệt cùng Dung Cảnhđã đi tới một con đường khác. Đường này là đường phố chính, mặc dù làbuổi trưa, trên đường cái người đến người đi, phồn hoa hưng thịnh, tiếng rao hàng tiếng thét bên tai không dứt.
Vân Thiển Nguyệt nhìn con đường phồn hoa trước mắt này, so với con đường heo hút vừa nãy quả thực là chỗ địangục nơi thiên đường. Làm cho nàng có một loại cảm giác hoảng hốt, tấtcả vừa xảy ra đều là một giấc mộng. Nàng quay đầu lại nhìn thoáng quaDung Cảnh, thấy sắc mặt hắn nhàn nhạt, nàng thu hồi tầm mắt, nhìn thoáng qua cánh tay bị thương của mình cùng vết máu thấm ướt trên cánh tay,trong lòng nghĩ tới loại mặt ngoài phồn hoa này của Thiên Thánh khôngbiết còn có thể duy trì được mấy ngày!
Vân Thiển Nguyệt tâm tư hoảng hốt, không nghĩ tới thân thể chợt nhẹ đi, hai chân cách mặt đất, bị người phía sau bế lên. Nàng cả kinh, ngẩng đầu thấy là Dung Cảnh, cả giận nói với hắn: “Ngươi làm cái gì?”
“Ngươi bị thương rất nghiêm trọng, không đi đường được, ta ôm ngươi đi.” Dung Cảnh cúi đầu nhìn nàng, ấm giọng nói.
“Ta đi được!” Vân Thiển Nguyệt trừng mắt liếc hắn một cái, thấy toàn bộ người dân đều phát hiện bọn họ, nhìn vềphía bên này, mặt nàng đỏ lên, dùng cánh tay không bị thương đẩy DungCảnh ra, quát khẽ: “Mau buông ta xuống!”
Dung Cảnh ôm Vân Thiển Nguyệt chẳngnhững không buông ra, ngược lại ôm thật chặt, đè thấp giọng, gần như ápvào bên tai nàng, dùng mức giọng chỉ có hai người có thể nghe được nói:“Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/2515523/quyen-1-chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.