Vân Thiển Nguyệt đi theo sau Dung Cảnh,vừa đi vừa giẫm đạp mặt đất, vừa thuận tiện xem xét cái đẹp đẽ của hoàng cung. Có thái giám cung nữ qua lại không ngớt, nhìn thấy hai người từrất xa liền quỳ trên mặt đất thi lễ. Vân Thiển Nguyệt bất đắc dĩ nhìnngười ta nơm nớp lo sợ khẩn trương quỳ trên mặt đất, nghĩ tới đây chínhlà cổ đại. Tôn ti xâm nhập vào tư tưởng của con người.
“Nói ngươi bao nhiêu lần cũng không thay đổi, một ngày nào đó chân đau rồi, ngươi liền bước đi nghiêm chỉnh đi!” Dung Cảnh quay đầu lại nhìn Vân Thiển Nguyệt một cái, thanh âm ôn hòahàm chứa bất đắc dĩ.
Vân Thiển Nguyệt xem thường, liếc Dung Cảnh một cái, “Ta phát hiện ngươi quản thật rộng.”
“Ngươi cũng phát hiện? Vậy ngươi có phát hiện ta liền chỉ quản thật rộng ngươi hay không?” Dung Cảnh dừng bước,cẩn thận nhìn Vân Thiển Nguyệt, hạ giọng, hàm chứa một tia đắc ý.
“Phát hiện! Ngươi thích khi dễ ta sao! Ta không có nãi nãi, ngươi làm cho ta nghĩ tới nãi nãi.” Vân Thiển Nguyệt nói.
Dung Cảnh thân thể run lên, nhấc chântiếp tục đi về phía trước, đi được hai bước, thanh âm truyền đến, dườngnhư có chút giận dỗi, còn có chút lý sự, “Ngươi thật là hết thuốc chữa!”
“Ừ, ta cũng cảm thấy vậy! Cho nên ngươikhông cần quản lý ta rồi! Ta thật sự không có thuốc chữa. Ta đều camchịu, ngươi còn trông coi ta làm cái gì a!” Vân Thiển Nguyệt cảm thấychọc tức người này thu hoạch thật là lớn, bước chân nàng lập tức nhẹnhàng, bước hai bước đuổi theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/2515513/quyen-1-chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.