Vân Thiển Nguyệt giương mắt nhìn trời, gắng mãi mới không có bật cười, nghĩ tới Nam Lăng Duệ này hại người thật là vô song.
Vân Hương Hà nhìn Nam Lăng Duệ vòng quatiền viện chạy thẳng tới hậu viện, coi như là Vân vương phủ so với nhàhắn còn quen thuộc hơn, nàng muốn tức giận nhưng lại phát tác khôngđược, chỉ đành phải vừa thẹn vừa hận nhìn thân ảnh hắn biến mất, quayđầu lại thoáng thấy bộ dạng Vân Thiển Nguyệt nghẹn cười, rốt cuộc nổigiận, quát to Vân Thiển Nguyệt, “Ngươi đừng đắc ý! Ngươi cho rằng ngươilà ai? Người khác chẳng qua là muốn đùa ngươi thôi, ngươi cho rằng đámngười Cảnh thế tử, Nhiễm tiểu vương gia, Duệ thái tử đều đối với ngươicó vài phần kính trọng sao? Nếu như ngươi không phải là đích nữ của Vânvương phủ, đoán chừng ai cũng sẽ không nhìn ngươi một cái.”
Vân Thiển Nguyệt chậm rãi thu hồi ánhmắt từ trên bầu trời, nhàn nhạt nhìn bộ dáng Vân Hương Hà thẹn quá hóagiận, “Ừ, ngươi nói cũng coi như đúng, nhưng mà ta chính là tốt số a,cũng không có biện pháp. Ai bảo chỉ có ta là đích nữ của Vân vương phủmà người khác thì không phải đây! Người khác muốn người khác đùa cũngkhông có tư cách đây.”
Vân Hương Hà nghe vậy đôi mắt đẹp lại càng phóng hỏa nhìn Vân Thiển Nguyệt.
Vân Thiển Nguyệt đưa tay lướt qua vạt áo trước người, động tác vô cùng ưu nhã, sống lưng nàng thẳng tắp, vẻ mặttrong nháy mắt cao cao tại thượng, dùng ánh mắt ngạo mạn khinh thườngnhìn Vân Hương Hà, lại tiếp tục chậm rãi nói: “Nữ nhân như hoa, treo lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/2515506/quyen-1-chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.