Dung Cảnh nghiêng đầu nhìn Vân Thiên Nguyệt, ánh mắt rơi vào khuônmặt nhăn nhó cực kỳ khó coi của nàng, lát sau, ánh mắt khẽ chuyển, nhìnvề phía bàn tay nàng đang nắm chặt lấy cánh tay hắn, đôi mắt phượng khẽngưng, vừa rồi nàng cũng bám vào Dung Phong như vậy, nhưng nàng lại bámcả cánh tay hắn, còn với Dung Phong, chỉ là một đoạn ống tay áo mà thôi…
“Này, ngươi nói đi! Nhanh lên!” Vân Thiên Nguyệt thúc giục Dung Cảnh. Từ lúc đi vào thế giới này, vất vả lắm nàng mới tìm được một ngườithuận mắt, sao lại trở thành cháu trai của Dung Cảnh chứ? Nàng rất muốnđập đầu vào đậu hũ. Dung Cảnh rời mắt khỏi chỗ cánh tay đang bị VânThiên Nguyệt nắm lấy, thản nhiên nói: “Ngươi xác định phải nói ở chỗnày?”
“Nói ngay ở đây!” Vân Thiên Nguyệt gật đầu. Nàng quyết định lập giađình, sao có thể qua loa được chứ? Nàng lại còn vừa mới thề non hẹn biển rằng không phải Dung Phong thì không lấy chồng nữa chứ.
Dung Cảnh nhíu mày, hỏi: “Giờ đã trưa lắm rồi, ngươi không đói bụng sao?”
“Không đói! Không đói tí nào!” Vân Thiên Nguyệt lắc đầu.
“Nhưng ta đói. Ngươi cũng biết, người bị đói bụng sẽ không còn tí sức lực nào, không có sức sẽ không nói nổi, ta lại còn bị nhiễm khí lạnh,thân thể không thoải mái.” Dung Cảnh chậm rãi nói: “Muốn ta nói rõ ràngthì mời ta ăn cơm, nếu không thì thôi!”
Vân Thiên Nguyệt mặt tối sầm, “Không mời!”
“Vậy ngươi đi hỏi người khác đi! Nhưng mà chuyện của phủ Văn Bá Hậungoài ta ra, chỉ sợ chẳng còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/2515495/quyen-1-chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.