Vân Thiển Nguyệt dứt lời, cước bộ Dung Cảnh ngừng một chút, mâu quang khẽ hiện lên vẻ giáo viên siêu cấp bá chủ.
Dạ Khinh Nhiễm cũng ngừng cước bộ, thu lại ý cười đùa, quay đầu hỏiVân Thiển Nguyệt, “Hắn thật sự đánh tay của ngươi? Để ta nhìn xem, nósưng thành hình dáng ra sao?” Dứt lời, hắn liền bắt lấy tay Vân ThiểnNguyệt.
Vân Thiển Nguyệt lập tức đem bàn tay ở trong tay áo dấu đi, đối vớihắn bất mãn nói: “Không để cho ngươi nhìn. Ngươi không thể chừa cho tamột chút mặt mũi sao? Ngươi cho rằng bị đánh đến sưng đỏ không chịu nổithì dễ nhìn lắm à?”
Dạ Khinh Nhiễm dừng tay lại, nhìn Vân Thiển Nguyệt, ho khan mộttiếng, nhỏ giọng nói: “Nơi này cũng không có người ngoài, Hoàng bá bácũng không phải là người ngoài, Hoàng bá bá không chê cười ngươi, thì ai dám chê cười ngươi? Ngươi đừng giận, ta không nhìn là được.”
Vân Thiển Nguyệt hừ một tiếng, quay đầu lại hung hăng liếc Dung Cảnh một cái.
Dung Cảnh cười khổ một cái, đưa tay phủi trán.
Lão hoàng đế nhìn Vân Thiển Nguyệt, rồi lại nhìn Dung Cảnh một chút,bỗng nhiên cười ha ha lên, vừa cười vừa nói: “Xem ra chỉ có Cảnh thế tửlà trị được tiểu nha đầu này. Trẫm nghe nói ngươi bị Cảnh thế tử nhốttại Vinh vương phủ học biết chữ nửa tháng, hôm nay đã học tốt đúngkhông? Cảnh thế tử là kỳ tài của Thiên Thánh ta, nhất định sẽ không côphụ một phen kỳ vọng của Vân lão Vương Gia.”
Vân Thiển Nguyệt cúi đầu không nói. Về này học chữ rốt cuộc học xonghay không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/2515492/quyen-1-chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.