Vân Thiển Nguyệt thấy thần sắc nam tử kia không đúng, thầm kêu một tiếng nguy, nàng dường như nói sai rồi.
Ở Thiên Thánh triều không nhận ra thân thể này của nàng sợ là rất ít, mà nàng hiện tại mới đến đây có mấy ngày, người quen biết có thể nói là le que không có mấy. Nàng nói một câu như vậy, chẳng phải là nói chohắn biết mình chân chính không phải là Vân Thiển Nguyệt sao? Nhưng lờiđã ra khỏi miệng cũng thu không trở về được. Nàng chỉ có thể nhìn namtử, dù sao linh hồn nhập vào thân thể, loại chuyện kỳ diệu này không cóLinh ẩn thần côn vạch trần nàng, thì người khác cho dù nghi ngờ cũngkhông có chứng cớ, không làm gì được được nàng.
Nam tử kia run run thân thể xong, thì nhìn Vân Thiển Nguyệt, mâu quang xẹt qua một tia đau nhói.
Vân Thiển Nguyệt ngẩn ra, trên mặt cũng không có phản ứng gì, thảnthản nhiên nhiên mà nhìn nam tử. Thấy có mấy phần giống như Dung Cảnh,xem ra là huynh đệ của Dung Cảnh. Bất quá hôm đó ở biệt viện phía saunúi Linh Đài Tự nàng cùng Dung Cảnh được cứu ra ngoài cũng không cónhìn thấy nam tử này.
Nam tử tựa hồ chịu không nổi ánh mắt của Vân Thiển Nguyệt, nên chậmrãi dời đi tầm mắt, nhìn về phía nơi khác. Trong ánh mắt một ít đau nhói chợt lóe rồi biến mất, trầm mặc không nói. Cũng không trả lời Vân Thiển Nguyệt.
Vân Thiển Nguyệt bĩu môi, nghĩ tới người nhà của Dung Cảnh cũng giống hắn, đều là quái vật mắt cao hơn đầu. Nàng cũng lười để ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/2515487/quyen-1-chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.