Vân ThiểnNguyệt ngồi xuống, chủ động đem đống y phục đã bị vò nát một cách tànbạo đưa cho Dung Cảnh. Dung Cảnh mỉm cười giơ tay nhận lấy, hướng vềphía ngoài nói: “Huyền Ca, trở về phủ! Hôm nay không đi hoàng cung nữa,hoàng thượng bận rộn suốt ngày đêm, gần đây tinh thần đã hao tổn quámức, chuyện này để ngày khác nói sau!”.
“Vâng!”,Huyền Ca khóe miệng co quắp đáp một tiếng, chuyển hướng chiếc xe ngựađang đi về hoàng cung, tiếp tục đi tới Vinh Vương phủ.
Dung Cảnh không nhanh không chậm sửa sang lại bộ y phục đã bị vò nát, tháo sợi dây thắt lưng xuống, mở chiếckhuyên cài áo ra, gỡ tấm sa mảnh, buông ống tay áo gấm xuống, không mấtnhiều công sức, chỉ trong chốc lát đã sửa sang lại bộ y phục thật tốt.Hắn nhìn Vân Thiển Nguyệt một cái, thấy sắc mặt nàng không được tốt,khóe miệng tựa hồ lộ ra một nụ cười, hơi nghiêng người về phía trước,hai cánh tay vòng qua thân thể Vân Thiển Nguyệt, ấm giọng nói: “Đúc tayvào đi!”.
Vân Thiển Nguyệt đúc tay vào trong tay áo.
Dung Cảnhcầm y phục mặc vào cho nàng, lại buộc thêm dải thắt lưng, cài từng cáikhuyên, xong xuôi hết thảy lại lấy ra một cây lược gỗ cho nàng chải đầu.
Vân Thiển Nguyệt ngồi yên mặc cho hắn tự quyết định.
Chải tócxong, Dung Cảnh lại lấy một chiếc hộp trên vách tường xe, lấy ra mộtchiếc trâm cài lên đầu cho nàng. Hài lòng nhìn sang, tán thưởng: “Cũngkhông tệ lắm!”.
Vân Thiển Nguyệt mặc kệ hắn, không hề nói gì.
Dung Cảnhkhông lưu tâm, lui người về phía sau một chút, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/2515482/quyen-1-chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.