Vân Thiển Nguyệt bước ra khỏi sân viện của Vân lão Vương gia, dừnglại trước cửa ra vào, vẻ mặt không khỏi có chút bi phẫn. Liệu có phải từ lúc tới nơi này nàng đã biểu hiện quá mềm yếu rồi hay không? Lại để cho người ta bắt bớ, ức hiếp mình như vậy? Phải chăng nàng nên cứng rắnvùng lên, đúng với sự quyết đoán và tư thái của thân phận ở thế kỷ haimươi mốt kia? Để cho không còn ai dám ức hiếp, bắt nạt nàng nữa?
Thế nhưng, nếu nói như vậy, nàng chính là Lý Vân, vậy còn thân phận Vân Thiển Nguyệt này thì sao?
Nàng hôm nay là Vân Thiển Nguyệt, Vân Thiển Nguyệt si tình với mộtnam nhân đến mức ngu ngốc, Vân Thiển Nguyệt yếu đuối bị một đống tiểuthiếp thứ nữ ở Vân vương phủ ức hiếp, Vân Thiển Nguyệt ngay cả một chữbẻ đôi cũng không hề biết, làm sao có thể làm chưởng gia quản lý sổsách? Nếu như đột nhiên cái gì nàng cũng biết rõ, từ một kẻ ngu ngốc vôdụng trở thành thiên tài, liệu có xảy ra hậu quả gì không?
Đời này nàng đã hạ quyết tâm muốn hết ăn lại nằm, muốn làm mễ trùng(*ăn rồi chờ chết) được người nuôi, muốn không khoa trương, không chơitrội, không bộc lộ tài năng, không thành tâm vì đất nước mà hiến dânglòng nhiệt huyết và tài hoa, có thể được sao?
Phải nhẫn nại a!
Vân Thiển Nguyệt hít một hơi thật sâu, nhưng mà cuộc sống bị chèn ép như thế này thật sự không có chút tư vị nào a!
“Nếu như muội thật sự không muốn đi…, ta sẽ nói với gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/2515478/quyen-1-chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.