Dung Cảnh ngọc nhan vốn bình tĩnh bởi vì rành mạch nghe được VânThiển Nguyệt nói mà nhịn không được run rẩy một phát. Mâu quang quái dịmà nhìn xem nàng. Vân Thiển Nguyệt mơ mơ màng màng, phảng phất giống như chưa phát giác ra. Hắn dời ánh mắt nhìn về phía tượng Phật, quái dịtrên mặt liền biểu lộ ra bên ngoài.
Sau một lúc lâu, cảm giác kia lại lần nữa đánh úp lại. Vân ThiểnNguyệt lập tức lại niệm, “Thật là Linh Ẩn thần côn, còn là thần côn giàcỗi, Vân Thiển Nguyệt, ngươi không thể càng sống càng thụt lùi ah, tuylà ngươi trúng cái loại thuốc hạ lưu này, có khả năng không chịu nỗithất khiếu chảy máu mà chết, nhưng không thể liền cả thần côn cũng bổnhào vào ah…” khóe miệng Dung Cảnh một lần nữa kéo ra. Nhìn xem tượngPhật, cũng không có quay đầu nhìn xem Vân Thiển Nguyệt . Cảm giác nóngnhư lửa lần nữa tản đi, Vân Thiển Nguyệt lại thở phào một cái. Xem ranàng đối với thần côn thật sự là chán ghét.
Lại sau một lúc lâu, Vân Thiển Nguyệt tiếp tục mở miệng, “Người trước mặt là thần côn, là thần côn, là lão thần côn, lão thần côn, thật làlão thần côn, lão Linh Ẩn thần côn…” Niệm nửa ngày, cảm giác lửa thiêukia càng cường liệt hơn, nàng có chút não, “MTD nó, không dùng đượcrồi…”
Thân thể Dung Cảnh lay động, vẫn nhìn xem tượng Phật, không có quayđầu lại y nguyên như cũ. Dường như đã bị chết đứng “Làm sao bây giờ ah…” Vân Thiển Nguyệt dùng sức cắn môi một cái, nhắm mắt lại rồi mở ra, mêmê mang mang mà nhìn Dung Cảnh, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/2515464/quyen-1-chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.