Trong đôi mắt già nua của Lão Vương Giahiện lên một tia kinh ngạc, lão cúi đầu nghiêm túc nhìn Vân ThiểnNguyệt. Dường như nhìn rất lâu, mới thu hồi tầm mắt, như đắc ý, lạinhư thương cảm thở dài nói, “Quả nhiên đây mới là cháu gái của lão đầutử ta!”
Vân Thiển Nguyệt đã sớm đi gặp Chu công, khuôn mặt nhỏ nhắn chôn trong khuỷu tay, đều đều vang lên tiếng hít thở nhẹ nhàng nhợt nhạt.
Phía ngoài sau khi người hầu các phòng,các viện đều làm chứng xong, người người quỳ trên mặt đất đều không hémột lời. Sắc mặt Vân vương gia xanh mét, cũng không mở miệng. Trong viện yên lặng đến nỗi ngay cả một cây kim rơi xuống đất cũng có thể nghethấy.
“Vương gia, ngài đừng nghe bọn họ nóinhảm. Những người này đích thị là bị Lão vương gia và Vân Thiển Nguyệtkhông biết dùng biện pháp gì mua chuộc, để vu oan Hương Hà cùng thiếpthân, nếu không làm sao có thể trả lời giống nhau?” lúc này Phượng trắcphi từ trong nhà lao ra, hướng về phía Vương gia vội vàng nói.
Vân vương gia chậm rãi quay đầu, nhìngương mặt bối rối cấp bách của Phượng trắc phi, ánh mắt lướt qua nhữngngười hầu làm chứng kia. Con ngươi lóe ra âm tàn, hắn lạnh lùng cười một tiếng: “Ngươi nói bọn họ cùng nhau oan uổng ngươi? Là do phụ vương cùng Thiển Nguyệt mua chuộc?”
Phượng trắc phi thân thể run lên, nhưng vẫn cắn răng nói: “Dạ, Lão vương gia ngài vẫn luôn duy trì Vân Thiển Nguyệt. . . . . .”
“Phượng Kim Châu!” Vân vương gia bỗngnhiên hét lớn một tiếng, cắt đứt lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/2515429/quyen-1-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.