- Đại yêu thiên vị?
Doanh Trùng không khỏi phát đắng cổ họng, người kia tuy còn cách xa nhưng hắn tinh mắt thấy được lân phiên nơi thái dương, nơi cổ kẻ này.
Yêu tu sau khi đến thiên vị có thể xưng là đại yêu, bắt đầu có danh xưng yêu tiên, yêu thần và thần quân. Vị trước mặt hẳn rõ ràng là một đại yêu trung thiên vị, một vị thần quân rành rành!
Người kia đến khoảng cách trăm trượng thì ngừng lại, dưới chân bỗng nhô lên một ngọn “núi nhỏ:, chỉ phần nhô lên mặt nước đã cao đến trăm thượng, còn có tám cái xúc tu vùn vụt lao đến nữa.
- Đây là bạch tuộc?
Con ngươi Doanh Trùng tụ lại, cả người nổi tơ gai. Con yêu khổng lồ như ngọn núi kia dù tu vi chưa đến thiên vị thì sức chiến đấu cũng phải mạnh hơn tiểu thiên vị bình thường mấy phần.
- Bạch tuộc gì chứ, chỉ là con mực thôi!
Doanh Nguyệt Nhi khinh thường khịt mũi, nghiêm nghị nói:
- Chỉ là to hơn bình thường mà thôi, trong biển có đầy.
Doanh Trùng không thèm để ý đến nàng ta nói, chỉ thầm nghĩ dù là mực hay bạch tuộc thì giờ nghiền nát hắn dễ dàng. Thậm chí Nguyệt Nhi muốn ứng phó cũng rất chật vật, rất có thể còn không phải là đối thủ. Thiên vị mạnh ở chỗ có thể điều động nguyên khí thiên địa để sử dụng nhưng hình thể con mực khổng lồ như này, có thể dùng nguyên khí thiên địa hay không không còn quan trọng nữa, cứ một quật là lực ngàn ngưu thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-ta-hoang/2108448/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.