Doanh Trùng im lặng suy tư không dứt. Không biết vì sao hắn lại nhớ tới lời An Vương Doanh Trùng.
- Trung thần danh tướng dưới trướng, bởi vì ý chí nhữ sa sút mà lục tục điêu linh!
Nói cách khác, Johnson, hay đúng hơn là Hannibal ngày sau vẫn là dốc sức cho mình? Mà hai mươi bốn năm sau, mình vì mất đi thê tử mà không còn ý chí chiến đấu, vì thế vị này chết trận sa trường?
Doanh Trùng không hiểu vì sao cảm thấy lồng ngực đau đớn, trái tim như bị người nắm chặt đến ngạt thở. Chừng nửa khắc sau hắn mới dần hồi phục lại. Mà Nguyệt Nhi lúc này đã nhìn ra ngoài cửa sổ:
- Thành bảo này phòng thủ thật nghiêm ngặt, không khí ở đây cũng rất khẩn trương.
- Đây là đương nhiên, ta vừa bị ám sát.
Sắc mặt Doanh Trùng bình tĩnh, cũng đi tới bên cửa sổ, trong ánh mắt đầy ưu tư:
- Vốn ta chuẩn bị trực tiếp đi lấy Khổng Tước Linh nhưng giờ phải tính lại một phen.
Hiện giờ không chỉ đám người Trương Nghĩa lo lắng mà chính hắn cũng vậy, cũng không dám một mình ra ngoài. Thích khách kia chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội này mà Doanh Trùng cũng không dám chắc một mình đối mặt kẻ kia có thể thoát thân.
- Là lo bị ám sát tiếp sao?
Nguyệt Nhi hiểu ra, vỗ vỗ ngực xung phong nhận việc:
- Có Nguyệt Nhi ở đây rồi! Ngươi mang theo ta đi là được, chỉ cần kẻ ám sát không phải trung thiên vị thì cho ngươi thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-ta-hoang/2108437/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.