Ngày thứ ba sau khi tới Hổ Cứ bảo, Diệp Lăng Tuyết từ sớm đã mang theo người hầu, giấu ở rừng cây gần đó dùng kính thiên lý lén lút quan sát động tĩnh Hùng Cứ bảo.
Thật vất vả mới tìm được bóng dáng Doanh Trùng ở trên mảnh ruộng phía xa, Diệp Lăng Tuyết không khỏi nhếch mi nhưng là nàng cũng không quá bất ngờ, chỉ vì tình cảnh này nàng đã gặp mấy lần trong hai ngày trước.
- Thế tử hắn thật xuống ruộng sao? Thật không hiểu nổi mà, đấy không phải việc nặng của hạ nhân sao, sao thế tử có thể làm hăng say vậy được?
U Hương cũng có kính thiên lý, quan sát Doanh Trùng từ xa hơn mười dặm, vị này đang xắn quần, chân lội ruộng bùn, vừa cày vừa nói chuyện phiếm với những nông dân.
- Hừ, cái gì mà việc nặng của hạ nhân chứ!
Diệp Sơn hừ lạnh một tiếng, vỗ mạnh lên đầu U Hương:
- Sĩ nông công thương, nông nghiệp đứng hàng thứ hai. Dù là đương kim thiên tử, hàng năm đến đầu mùa xuân cũng cần xuống ruộng làm gương, khuyến khích con dân cày cấy. Có điều đó cũng là chuyện rất nhiều năm trước, giờ đây thiên tử cũng tịch điền nhưng là ứng phó cho xong. Thế tử có thể làm như vậy thật là bất phàm.
Hắn bây giờ càng lúc càng thỏa mãn vị cô gia tương lai, thử hỏi khắp thành Hàm Dương, có con cháu thế gia nào chịu tự mình xuống ruộng? Chỉ sợ không được mấy người biết đồ ăn của mình từ đâu ra, cây lúa là như nào. Mà mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-ta-hoang/2108432/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.