Mặt trời đã lặn xuống núi, Lý Cáp liền nắm ngao khuyển Đại Phi trở về thành Hổ Dương.
Điếm phô, tửu lâu trên các con đường đều đã đốt đèn lồng rồi. Màn đêm ở Hổ Dương bắt đầu phủ xuống.
Từ từ bước đi trên con đường nhiều xe ngựa cũng như khách đi đường qua lại, bắt gặp ánh mắt kính sợ của cư dân bách tính xunh quanh, nghe được bọn họ cung kính kêu mình "nhị công tử", Lý Cáp đột nhiên có cảm giác như đang nằm mộng, hốt hoảng.
Sau khi đi dạo một hồi, Lý Cáp cảm thấy bụng hơi đói, liền thuận tiện đến ghé vào một gánh hàng bên đừng lấy hai cái bánh chiên, món ăn bình dân đặc sắc ở vùng này, rồi vừa đi vừa ăn. Miếng bánh chiên này tự nhiên sẽ không tốn tiền. Lý nhị công tử trong thành Hổ Dương, còn cho tới bây giờ chưa từng mang theo tiền.
Đi chưa được hai bước, Lý Cáp vô tình thoáng thấy một tiểu khất cái đang nhìn chằm chằm cái bánh chiên trong tay của mình.
Tên khất cái cũng không có gì kỳ quái, trong thành thị phồn hoa cũng sẽ có khất cái, thậm chí thành thị càng phồn hoa, khất cái càng nhiều. Khất cái trong thành Hổ Dương không tới một ngàn cũng được mấy trăm người. Hằng ngày đều thấy khất cái đếm không xuể.
Nhưng tiểu khất cái này có chút bất đồng, đôi mắt của nó rất sáng, rất thuần, giống như hai viên bảo thạch xinh đẹp.
Đôi mắt xinh đẹp như vậy, Lý Cáp vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy. Cứ như vậy, bị hấp dẫn của đôi mắt kia, hắn liền hướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-de-tu/179836/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.