Âu Dương Hoành, Âu Dương minh hai huynh đệ cảm giác được hôm nay thật sự sảng khoái, không chỉ có thể chiêm ngưỡng những con chim khách bay trên Thước Kiều, một kỳ cảnh trong thiên hạ, còn có thể ra tay đánh đám hoàn khố đệ tử ỷ thế hiếp người. Bọn họ lần đầu rời nhà ra giang hộ, liền nếm được vị vui thú trong chốn giang hồ.
"Cái heo mập kia nói tới cái gì? Uy, các ngươi hai người, đây là tiền rượu đại gia thưởng cho các ngươi, đến nơi khác uống rượu đi, nơi này là chỗ của đại gia." Âu Dương Hoành bắt chướt thanh âm của Âu Tề và nói, vừa lại khinh thường đánh giá: "Sách sách, năm mươi lượng bạc muốn nghĩ đuổi chúng ta. Hắn xem chúng ta như là tên khất cái ư? Hừ, trên giang hồ có nhiều nhất chính là loại phế vật chán sống này. Sau này thấy được ai thì đánh người đó!"
Âu Dương Minh cũng nói: "Nhưng mà chỉ là một đám hoàn khố đệ tự mà thôi, kiêu ngạo cái gì. Mỗi tên đều là tay trói gà không chặc, ta một mình có thể đánh bọn chúng đến nỗi phụ mẫu nhận không ra luôn."
"Hừ, mấy tên du côn ác bá như vậy đều là khi yếu sợ mạnh. Trông như mạnh mẽ lắn, thật ra chỉ là miệng cọp gan thỏ." Âu Dương Hoành vừa uống một ngụm rượu rồi nói.
"Tháp tháp tháp tháp.... " Một trận âm thanh đi lên lầu truyền đến, tựa hồ có một đám người đang đi lên lầu.
Âu Dương Hoành liếc nhìn cầu thanh một cái, cười cười, rồi nói: "Xem ra là mang cứu binh tới rồi!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-de-tu/179831/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.