- Trời mưa chết tiệt, quỷ tha ma bắt, thiếu chút nữa đập nát cả kiệu của ta!
Người vừa oán hận, vừa chạy vội trên đường chính là ca ca của Lý Cáp - Lý Minh.
Bên ngoài vẫn đang mưa không ngừng nghỉ làm mấy gia đinh Lý phủ tuy đầu đội nón, mặc áo tơi nhưng vẫn ướt như chuột lột. Mưa lớn như thế chỉ sợ người bình thường vừa bước chân ra khỏi cửa đã ướt hết sạch, thế nên tuy Lý Minh ngồi trong kiệu nhưng xiêm y cũng ướt hơn phân nửa.
Lý Minh vừa đi vào trong nội đường, tướng môn ngay lập tức đóng lại.
- Thiết Lang!
Lý Minh tới bên cạnh Lý Cáp.
- Đại ca!
Lý Cáp thản nhiên lên tiếng.
- Đại ca biết ngươi và Lê tướng quân có quan hệ tốt đẹp nhưng vẫn nên nén bi thương, được không?
Lý Minh đến bên cạnh hắn, ngồi xổm xuống, vỗ vai khuyên nhủ.
- Nga, đại ca cũng biết sao?
Lý Minh sửng sốt, nhíu mày hỏi:
- Thiết Lang, lời này của ngươi có ý gì?
Lý Cáp nhè nhẹ vuốt mái tóc Lê Anh trong long, không trả lời.
Lý Minh thở dài:
- Thiết Lang, không phải đại ca trách ngươi, ngươi chưa được lệnh của Binh bộ đã một mình rời khỏi đại quân Giang Nam về kinh đô, không đến phủ ta cũng cho qua nhưng sao cả gia gia cũng không chào hỏi?
- Không chào hỏi, chẳng phải các ngươi cũng biết ta trở về sao?
- Không thể nói như vậy, đối với gia gia, không tự mình đi bái kiến đã là không ổn, đây lại còn không thèm đưa tin về nhà, ngươi làm con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-de-tu/1549609/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.