Ở cái thế giới này, Lý Cáp tự cho mình có bốn đại kỹ năng vô địch. Theo thứ tự là mình đồng da sắt, kim thương bất khuất, sức lực vô tận, ngàn chén không say. Có tứ đại kỹ năng này cộng thêm gia thế, hắn ở thế giới này sống yên phận, quần là áo lụa, thảnh thơi kiếm gái, đó vốn là điều khoái lạc đối với hắn.
Rượu, đối với Lý Cáp mà nói, chẳng qua chỉ như loại đồ uống vô vị. Cùng hắn uống rượu, tựa như so với cái thùng không đáy, tửu lượng của hắn chẳng khác gì lúc hắn uống nước. Cho dù là người khác có nhiều hơn bao nhiêu hay ít hơn bao nhiêu thì cũng có cực hạn. Mà Lý Cáp lại như cái thùng không đáy, dù uống ít hay nhiều thì cũng chẳng cần đi vào nhà xí mà trực tiếp biến hoá thành mồ hôi bay đi hết.
Kết quả khi Anh Lê cùng Lý Cáp uống rượu, tự nhiên có thể thấy rõ.
- Lý…Lý đại ca, xuống… Lần sau ngươi… Nếu ngươi xuất chinh… Nhất định… Nhất định phải mang ta lên… Làm cho ngươi… Làm quân tiên phong.
Lúc Lê Anh nói ra những lời này thì đầu lưỡi đã thắt lại, hai mắt mơ màng.
Rượu của Hạ gia đúng thật là Đại hạ Quốc hạng nhất nhì về rượu nặng, rượu này có sức ngấm vô cùng phi thường. Lý Cáp uống chỉ cảm thấy thấy đã ghiền, huynh muội Lê gia thì uống đến lung lay muốn ngã.
- Được, lần sau nếu ta có cơ hội mang binh xuất chinh, nhất định cho muội làm phó tướng của ta
Lý Cáp cười nói.
Trong mắt Lê Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-de-tu/1549552/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.