- Ngươi có biết ngươi vừa mới làm gì không?
Tiểu Văn nhăn mày lên lo lắng nói:
- Vẫn là nhanh chóng rời khỏi kinh thành đi, bằng không người của Tư Gia sẽ không tha cho ngươi.
Lý Cáp vừa mới đánh người xong nhưng vẫn một bộ vân đạm phong khinh ngồi trở lại chỗ, cùng Triêu Mạc Bạch tiếp tục uống rượu. Nghe được ý khẩn trương trong lời nói của Tiểu Văn, đối với nàng mỉm cười nói:
- Nếu ta đoán không sai, hắn hẳn là cùng Tư đại học sĩ có chút liên quan?
- Biết vậy sao ngươi còn xuống tay ác như vậy?
Tiểu Văn giật mình nói:
- Hắn chính là đứa con út, cũng là đứa được nuông chiều nhất của Tư đại học sĩ. Ngươi đánh hắn như vậy, Tư Đại học sĩ nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Tiểu Hoán do dự một hồi nói:
- Phụ thân của ta là Binh Bộ Thị Lang, có lẽ có thể giúp ích được một chút.
- Chút! Chút cái đầu ngươi à mà chút.
Tiểu Văn trừng mắt liếc hắn một cái:
- Nếu không phải ngươi cùng cái tên Tư Phong Kiều đó tranh chấp, sự tình sao có thể thành như thế này? Còn tưởng ỷ rằng con của Binh Bộ Thị Lang là không ai sẽ dám làm gì ngươi sao?
Tiểu Hoán lập tức cúi đầu xuống, mặt mày xám xịt, không dám nói tiếp nữa.
Lý Cáp cười thầm, đây là đám hoàn khố đệ tử ở kinh thành sao? Như thế nào so với lũ ăn chơi trác táng tạp nham ở Hỗ Dương kém nhiều như vậy? Giống đám người Âu Tề, bình thường trông như là một lũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-de-tu/1549549/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.